Lục Nùng thấy anh lại đọc sách, vừa tức giận vừa thất vọng, tức giận vì người này còn có tâm trạng đọc sách, thất vọng vì thái độ lạnh lùng hời hợt đối với cô này giống như đúc lần đầu tiên bọn họ gặp mặt.
Lục Nùng không chịu nổi sự yên tĩnh trong phòng bệnh, đứng dậy đi ra phòng bệnh cho tỉnh táo.
Mặc dù cô biết Bùi Tịch An đã bị mất trí nhớ, thái độ đối với cô sẽ không giống như lúc trước, nhưng lúc chân chính đối mặt, vẫn làm cho cô khó chấp nhận được.
Đi tới vườn hoa cách bệnh viện rất xa, Lục Nùng đá bay hòn đá bên chân, đặt mông ngồi xuống trên ghế dài, chống cằm bắt đầu suy nghĩ biện pháp.
Bác sĩ nói mặc dù Bùi Tịch An tạm thời bị mất trí nhớ, nhưng không biết lúc nào có thể nhớ lại được chuyện lúc trước, nói không chừng ngày mai có thể khôi phục trí nhớ, cũng nói không chừng cả đời này cũng không nhớ lại được nữa.
Hậu quả xấu nhất, nếu như cả đời Bùi Tịch An cũng không nhớ ra được, cô nên làm cái gì đây?
Lục Nùng khẽ cắn răng, quá không cam lòng, dựa vào cái gì Bùi Tịch An có thể yên tâm thoải mái quên hết?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT