Cuối cùng Tiểu Hoài vẽ phong lan, gần đây cậu bé đang học tranh Trung Quốc, lác đác vài nét bút vô cùng đơn giản nhưng cũng rất có khí phách, ngay cả mẹ Ngô cũng khen cậu bé vẽ đẹp, Tiểu Hoài ngại ngùng cười.
Mẹ Ngô vẽ hằng nga bôn nguyệt, nét vẽ đẹp đẽ, ý vị sinh động, làm Bùi Tranh xem mà choáng váng, dường như lần đầu tiên quen biết mẹ Ngô vậy.
Sau khi nhìn thấy tranh của Lục Nùng, Bùi Tranh đã tê dại, thậm chí còn có loại cảm giác “vốn nên như vậy”, Lục Nùng lần lượt vẽ xa giá hoa lệ, pháo hoa đen đuốc khắp trời sáng như ban ngày, hoa lê bay lượn, giai nhân đứng lẻ ở bốn mặt của cung đăng.
Mẹ Ngô cười khẽ: “Tiểu thư vẽ một bài từ đúng không?”
Lục Nùng gật đầu, nghịch ngợm nói: “Vậy mọi người không ngại đoán thử xem là bài từ gì?”
Mẹ Ngô nhìn Bùi Tranh, Bùi Tranh suy nghĩ một lát: “Là “Thanh Ngọc Án” của Giá Hiên cư sĩ ư? Đêm xuân gió thổi ngàn hoa nở... Bỗng quay đầu lại, người ngay trước mặt, dưới lửa tàn đứng đó.”
Lục Nùng nhún nhún vai, nếu như Bùi Tranh không đoán ra mới là lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play