Bùi Tranh sờ đông sờ tây giống như mở hộp mù, sau khi ngắm nghía hết gian phòng của mình, không khỏi lại cảm thán lần nữa: Không hổ là đại tiểu thư Lục Nùng, luận về thẩm mỹ về thú vui sinh hoạt thì vĩnh viễn có thể tin tưởng cô.
Năng lực tự lo liệu của Bùi Tranh rất mạnh, từ trước đến nay luôn yêu cầu bản thân dựa theo tiêu chuẩn quân nhân, chỉ mất một lúc cậu đã thu dọn xong hành lý, quần áo treo lên tủ quần áo, sách vở mang tới được bày chỉnh tề trên giá sách, sau đó gấp cái chăn mà mẹ Ngô trải ra trên giường thành miếng đậu phụ.
... Sắp đến giờ ngủ rồi, theo lý thì gấp chăn là chuyện thừa thãi, nhưng không biết là cuối cùng cũng được ở bên người nhà cho nên Bùi Tranh an tâm hay là bởi vì gian phòng quá đẹp nên hưng phấn, nói chung rất nhiều cảm xúc đan xen khiến hành vi của cậu hơi thất thường.
Gấp chăn xong, Bùi Tranh lại nhớ tới Cố Tiểu Hoài.
Cậu thay đồ ngủ rồi xuống lầu tắm rửa.
Tắm rửa xong trở về nhà, đi ngang qua căn phòng của mẹ Ngô, Bùi Tranh rón ra rón rén đẩy cửa phòng của mẹ Ngô, trong phòng không đốt đèn dầu, đen kịt một màu.
Bùi Tranh dựa vào năng lực nhìn vào ban đêm nghịch thiên di truyền từ cha ruột, lặng lẽ đi vào, ôm cậu bé khỏi giường rồi chuồn ra bên ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play