“Cuối cùng cũng ngả bài.”
Lục Tu Văn được Diệp Minh ôm lấy, quay đầu nhìn về phía cậu, cất giọng trầm ổn, “Cháu không sợ chú nữa à?”
Đôi mắt Diệp Minh ánh lên vẻ bối rối, nhưng vẫn cắn răng nói, “Ban nãy cháu chỉ…” Cậu nói được nửa chừng thì không biết nên nói thế nào, nếu như nói cậu không sợ, thì tại sao ban nãy lại từ chối? Nhưng nếu nói mình sợ, chú Lục sẽ rất đau lòng..
Lục Tu Văn nhìn vẻ mặt quẫn bách bất an đầy khó xử của Diệp Minh, hắn thở dài thườn thượt, quay người ôm Diệp Minh vào lòng mình, “Được rồi.”
Diệp Minh được Lục Tu Văn ôm lấy, da thịt dán nhau, cảm nhận hơi ấm từ cái ôm của hắn, không khỏi cảm thấy ấm áp muốn dựa vào, nhưng trong lòng lại chợt hiện lên một tia lo lắng bất an… Cậu cảm thấy mình điên thật, sao lại có ý nghĩ kỳ quái như vậy với chú Lục chứ? Đây không phải vấn đề của cậu, nhất định là do nụ hôn kia!
Lục Tu Văn ôm lấy Diệp Minh, tỳ cằm vào hốc cổ cậu, hít hà hơi thở mát lành trên người cậu thanh niên, cánh tay hơi dùng sức, hắn phí bao tâm tư đưa Diệp Minh ra đây, cũng chỉ vì tìm kiếm một cơ hội gần gũi cậu mà thôi, chỉ muốn ôm cậu thôi cũng khó khăn như vậy, càng không nói đến một chiếc hôn.
Chỉ vì trong mắt Diệp Minh, hắn là trưởng bối của cậu, chứ không phải người yêu có thể ôm có thể hôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play