“Không bao giờ chia xa.””
Tông Tuấn run rẩy đưa tay ra, muốn nhẹ nhàng chạm thử lên đôi mắt Diệp Minh, nhưng đến khi cách hàng mi của y chưa tới một tấc đã dừng lại.
Diệp Minh chớp mắt, dường như có chút hoài nghi và bất ngờ, nhưng lập tức trên gương mặt hiện lên vẻ hiểu rõ, y cảm nhận được đôi tay Tông Tuấn ôm mình đang run rẩy, khẽ thở dài đến mức không thể nghe thấy, nở nụ cười nhàn nhạt: “Ta không sao đâu, đừng lo.”
Ngày đó đã tới rồi, thực ra trong lòng bọn họ đều hiểu đây chỉ là chuyện không sớm thì muộn, chỉ là không thể ngờ, thời gian y chịu đựng.. ngắn hơn nhiều so với những gì họ tưởng tượng.
Dù tình sâu hơn biển tới mấy, cũng chẳng thể ngăn nổi dòng thời gian vô tình, ý trời trêu ngươi.
Diệp Minh nhấc tay muốn chạm lên gương mặt Tông Tuấn, thế nhưng trước mắt đen kịt, lần này y chạm vào bả vai Tông Tuấn, bàn tay y từ từ đưa lên trên, lên cổ, lên cằm Tông Tuấn, cuối cùng chạm lên gương mặt hắn.
Ngón tay mát lành chạm vào da thịt Tông Tuấn, họa theo đường nét gương mặt hắn, dường như muốn dùng cách này để khắc ghi hình bóng người này vào lòng mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play