Bàn tay xuôi bên người Minh Sùng nắm chặt lại, hắn rất muốn bất chấp tất cả mà cầu xin anh ở lại, nhưng hắn hé miệng, lại nhận ra mình không thể thốt lên thành tiếng.
Có một số chuyện, chậm là đã chậm rồi.
Nói nhiều hơn nữa cũng vô ích cả thôi.
Diệp Minh khe khẽ thở dài: “Đáng lý tôi không cần phải nói với cậu điều này, nhưng tôi vẫn tới đây, nói với cậu những lời này. Là bởi tôi mong cậu có thể hiểu rõ, có đôi khi buông tay không phải chuyện gì xấu cả.. Như vậy, cả tôi và cậu đều có thể thoải mái hơn một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT