Sau khi mây đen mưa giông qua đi, bầu trời đã tươi sáng trở lại ngay lập tức. Tôi cảm thấy bầu trời sau cơn mưa này lộng lẫy hơn mọi lần. Phum đã lấy lại được sức khỏe như trước, cả về cơ thể lẫn tinh thần, cá nhân tôi cũng thế và cả tình yêu của chúng tôi cũng trở nên bền chắc hơn. Thì nó cũng phải xứng với những gì Phum đã bỏ ra chứ.
Kể từ khi chúng tôi quay về bên nhau, Phum vẫn chẳng thay đổi gì so với trước đây, hơ hơ. Cứ thứ bảy chủ nhật là nó nhất quyết không để tôi rời nó bước nào, nói đơn giản cho dễ hiểu thì hai đứa dính nhau hơn cả sam. Còn hôm nào phải đi học thì nó sẽ gọi cho tôi nhiều hơn, gần như mỗi tiếng một lần, nhắn tin mỗi 20 phút. Mỗi lần gọi chỉ quanh đi quẩn lại có mấy câu quen thuộc lần nào gọi cũng hỏi: đang đâu, làm gì, ở cùng ai, mấy giờ học xong, ngồi gần bạn nào, tí tao đón.
Phải nói là nó hiện diện trong cuộc sống của tôi còn nhiều hơn cái bóng của chính tôi nữa. Cuộc sống thanh bình của tôi đã kết thúc, cái thằng trước đã lo giữ của rồi thì nay còn giữ hơn gấp mười lần, ghen tuông cũng tăng theo cấp số nhân. Có lẽ một phần trong Phum vẫn còn ám ảnh bởi những chuyện đã qua, hồi đầu có những đêm Phum không chịu đi ngủ vì sợ tôi sẽ biến mất, cũng khá đáng thương. Bây giờ thì mọi thứ đã dần dần tốt lên rồi nhưng đó không phải vấn đề chính, vấn đề chính của chúng tôi ngay lúc này là…
"Phum, mày ngưng nhìn tao được rồi đấyyyy." - Tôi đẩy mặt thằng Phum ra xa. Kể từ lúc chúng tôi...ờm...thì là...là... ấy ấy đấy, hơn ba giờ tôi mới được đi ngủ. Thì còn có thể là vì ai ngoài cái thằng trai đẹp đang nằm nhìn tôi cười cười này chứ. Thằng chó chết, thằng cầy hôi, đồ tồi.
Chó Phum, nếu mày cứ nhất quyết thế này thì để năm sau tao đăng ký cho mày thi marathon hoặc ba môn phối hợp nhé. Các bạn thử nghĩ mà xem, ba giờ tôi mới được thả đi ngủ nhưng đã phải tỉnh lại lúc gà còn chưa kịp gáy vì cảm giác buồn buồn ở má ở cổ. Ngủ cũng không được ngủ yên, có cái gì đó cứ chạm vào người làm xáo trộn giấc ngủ của tôi. Mở mắt ra xem xét tình hình thì phát hiện thằng Phum đang rúc vào cổ. Khi thấy tôi tỉnh, thay vì cảm giác tội lỗi khi đã làm phiền giấc ngủ, làm phiền tôi nghỉ ngơi thì nó vẫn tiếp tục mở to mắt nhìn tôi chằm chằm.
Tôi cũng quay sang nhìn lại nó, tại vì bực mình nên muốn nhìn lại để nó biết được tôi đang rất không hài lòng. Tao buồn ngủ, tao mệt, tao rã cả người ra rồi mày có hiểu không? Tao muốn đi ngủ mà mày cứ sấn vào người tao làm gì? Không thể chịu nổi nữa tôi đành cất lên thành tiếng mà thằng chó Phum có vẻ vẫn chẳng để tâm, nó vẫn tiếp tục duy trì góc nhìn chằm chằm vào mặt tôi, nhìn đến mức như muốn thể muốn ăn tươi nuốt sống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT