“Nhóc, nhóc, thằng nhóc thối!!!”
"Ấy, có chuyện gì mà bố la toáng lên thế, nếu bố mà cứ luyện giọng thế này thì nhà mình dẹp tiệm bán vàng chuyển sang bán loa được rồi đấy. Làm con giật mình nhức hết cả tai rồi đây này, hứ." - Tôi bẹo má bố cho đến khi nó căng ra, phạt cái tội làm cậu con siêu đẹp trai này giật mình. Ở sát sạt nhau thế này mà hét toáng lên như thể tôi điếc vậy.
“Thì bố gọi mày mãi mà mày có chịu đoái hoài gì đâu, mắt thì lơ đa lơ đơ, nếu mà trộm vào thì cái quán này một phân vàng cũng chẳng còn.”
"Có thằng trộm ngẫn ngờ nào dám đến trộm quán mình chứ bố, bố nhìn xem hôm nay có bao nhiêu người mang sát khí đến ngồi dọa trộm cho quán ta kìa..." - Tôi lén đánh mắt sang nhìn cô và chị Kwang đang vừa chia quà vừa chửi nam chính trong bộ phim truyền hình trên tivi. Cả mẹ tôi cũng nhập hội để nhân viên tự trông khách đang đến quán xem vòng xem nhẫn. Chủ quán thoải mái quá ha.
"Trộm thấy mặt là nó xách quần chạy tám hướng rồi, ối, chị chị, đau em." - Thực tế là chị Kwang đẹp như mấy tỷ tỷ bên Trung chứ không hề đằng đằng sát khí như tôi mô tả đâu. Cả cô Kai và chị Kwang đều đánh tôi đến choáng váng.
"Mày dám chê chị là mặt sát khí hả nhóc Toey, vậy thì khỏi lấy đồng hồ này nhé." - Chị Kwang vừa càm ràm vừa thu lại hộp đồng hồ hãng yêu thích nhất của tôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT