Dạo gần đây tôi có triệu chứng hoang tưởng trong việc được rủ ra ngoài chơi. Mấy ngày rồi, tôi lúc nào cũng phải cảnh giác xem hôm nay thằng quỷ Phum có lôi tôi ra ngoài hay không. Vấn đề không nằm ở chỗ "đi ra ngoài" mà vấn đề nằm ở việc "đi ra ngoài mặc áo đôi" kìa.
Cái hôm mà nó cầm đưa (ôi vốn từ vựng cao khiếp) cái áo nổi da gà đó cho tôi, tôi suýt chạy đi đập đầu vào tường để quên đi thông điệp trên áo, nhỡ đâu đây chỉ là giấc mơ thì sao?
Nhưng mọi thứ chỉ nằm trong trí tưởng tượng của tôi thôi vì tất cả là sự thật Y^Y Hai chiếc áo phông trắng đó hãy còn được treo nổi bần bật trong tủ khiến cho tôi mỗi lần mở tủ lấy quần áo đều khóc ròng. Chán đời quá đi mất thôiiiiiii.
“Lùn, xong chưa, tắt đèn nhé.”
"Ừm." - Tôi đáp lại Phum lúc nó chuẩn bị tắt đèn để đi ngủ, tôi vứt quyển sổ ghi chép tôi mượn thằng Fai lên chiếc tủ đầu giường rồi kéo chiếc chăn to thơm mùi nước giặt nước xả lên đắp ngang ngực.
Đèn phòng vừa tắt là những đốm sáng màu xanh dịu nhỏ xinh phát ra từ hàng trăm ngôi sao mà đêm nào tôi cũng đã nhìn đến quen mắt, cùng với đó Phum cũng xốc chăn lên để chui vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT