Chương 71: Sự thật
Hai ngày trôi qua nhanh đến không thể tin được, thời gian cứ trôi mà sự nghi ngờ và khó hiểu trong tôi vẫn còn đó. Hay ngày này Phum đã bắt đầu trở lại với nhịp sống thường nhật trước kia, nó không còn về muộn, sáng hai đứa vẫn đi học cùng nhau, chiều thì tập bóng xong cả hai đứa lại cùng về.
Nhìn thì có vẻ mọi thứ đã tốt đẹp trở lại đúng không, nhưng không hề. Con người ta nhìn bề ngoài có vẻ bình thường thế thôi chứ trong lòng thì gợn sóng lắm, có ai hiểu cho tôi đâu. Và điều khiến tôi khó chịu nhất là Phum cứ tỏ vẻ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Cái đêm mà mẹ Phum gọi tới, tôi cũng không hỏi Phum là sao mẹ lại gọi vì đó là chuyện riêng của Phum và gia đình. Nếu nó muốn kể thì sẽ chủ động kể cho tôi nghe, nghe rất hợp lý đúng không, hừ, dù sự thực là trong lòng tôi muốn biết gần chết T_T.
Lúc tôi bảo Phum rằng có một cô gái gọi tới bảo nó để quên áo đồng phục, Phum cũng không có phản ứng gì bất thường, nó chỉ đáp “Thế à.”
Thay vì thêm đôi ba câu giải thích ngắn gọi như không có gì đâu, bạn nữ đó chỉ là bạn thôi, là đàn chị đàn em gì đó cũng được, tôi sẵn lòng lắng nghe, tôi cũng chẳng phải đứa không biết điều. Nhưng không, nó vẫn tỏ ra rất bình bản, không biết nóng lạnh gì cả, chỉ có tôi là phát điên với mớ suy nghĩ trong đầu.
Ngay cả khi nó biết rõ là mấy ngày gần đây tôi rất không hài lòng với hành vi quay lưng mỗi khi được hỏi của nó, nhưng mà nó cứ không chịu nói rõ mọi chuyện thì tôi còn biết làm được gì. Tủi thân cỡ nào nó cũng không để ý, im lặng cỡ nào nó cũng không quan tâm. Tôi muốn xông tới xốc áo lên và hét vào mặt nó để hỏi xem nó có còn coi tôi là người yêu hay không, sao lại làm như tôi là không khí thế, thằng chó Phum này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT