Chuỗi sự kiện chào đón tân sinh viên trôi qua cùng hội thao cho năm nhất và chỉ vài tuần nữa thôi là tới đại hội thể thao toàn trường. Khoa nào giờ cũng đang tất bật chuẩn bị luyện tập, từ vận động viên, cổ động viên cho đến đội cổ vũ. Với tư cách là một thành viên của hội sinh viên khoa tôi cũng phải tham gia chuẩn bị. Chính vì vậy một tháng vừa rồi tôi phải học cách phân chia thời gian sao cho cân bằng giữa việc học và hoạt động ngoại khóa. Liệu có ổn không đây? Hahaha, người khác thì có thể căng thẳng chứ tôi thì thư thái lắm.
Chỉ có Phum là phải tới trường từ sớm, muộn mới được về vì nó vừa bận đón tân sinh viên vừa phải tập bóng rổ (chẳng có vấn đề gì khi nó không lôi tôi đi xem cả), khoa nó chắc đặt mục tiêu là chức vô địch năm nay đây mà.
Thời gian vừa rồi tôi với đám hạn cũng hiếm có dịp gặp nhau vì đứa nào cũng bận học sấp mắt, có nhiệm vụ phải làm. Ví dụ như thằng Pun, đảng của nó đã giành chiến thắng trong cuộc bầu cử để tham gia vào ban điều hành của Hội sinh viên trường. Pun giờ đây đã trở thành một người có chức có quyền có địa vị rồi, và vị trí của nó trong hội là... Phó chủ tịch, hahahaha. Là thật, không phải chuyện nhảm nhí đâu. Chẳng biết Hội lấy tiêu chí ra để xét duyệt, hay do Khoa học Chính trị có nhiều người trong hội nên vote thắng hoặc là... trường tôi thay đổi định hướng, tầm nhìn rồi.
Beer thiếu gia đang giữ chức vụ chủ tịch hội sinh viên khoa và chủ tịch câu lạc bộ luật vậy nên nó rất bận, cơ mà bận đến mấy thì ngày nào nó cũng ghé qua phòng tìm Phum. Cũng chẳng phải có công to việc lớn gì, đến xem phim, chơi game, chụm đầu trêu tôi đến mức mà tôi bắt đầu cảm thấy nghi ngờ hai đứa nó có gì với nhau, hahaha, tôi đúng là giỏi nghĩ thật đấy.
Thằng Fang trở thành huấn luyện viên cho đám vận động viên khoa nó. Thấy Phum bảo là có nhiều đàn em thích nó lắm và điều đó khiến nó lại cãi nhau một trận với thằng Thaen. Thằng Fang còn đập vỡ toang bộ tượng Phúc Lộc Thọ cao gần mét ra thành từng mảnh. Các bạn thứ nghĩ mà xem, mỗi lần hai đứa này cãi nhau là vạn vật lại đổ vỡ.
Còn người mà biết mắt tăm mất tích không thấy mặt mũi đây là bác sĩ Chen. Nó lặn tới cái mức độ mà tôi còn tưởng nó đầu thai chuyển kiếp sang thế giới nên kia rồi cơ. Chắc là vì năm sau phải đi thực tập rồi nên bây giờ nó đang cắm mặt trong phòng lab không biết sáng tối ra sao. Nó kể là cuộc sống dạo này chỉ toàn gặp răng giả với hiệu trưởng thôi (giờ tôi mới biết Nha khoa còn có hiệu trưởng riêng đấy), vậy nên độ này thằng Chen học nặng (lắm). Mới hôm qua nó còn lên mạng đăng cái tus: "Học nha khoa không chỉ thấy mỗi "răng" đâu." Hahaha, cố lên bạn tôi ơi, dù sao cũng đi được nửa quãng đường rồi, còn ba năm nữa thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT