Chương 14: A: Mỉm cười
Tôi khệ nệ xách đồ ra khỏi trung tâm thương mại khi được chú bảo vệ nhắcn hở là sắp đóng cửa. Từ lúc ban trưa trung tâm còn chật ních người đến giờ đã chẳng còn một ai. Tôi mím chặt môi, bực mình cùng tức giận. Thằng khốn đố là ai, từ phương nào đến đây mà dám làm thế này với tôi. Tôi bực nó, bực thằng Phum, bực mình vì nó đã bắt tôi ngồi chờ.
Nhưng điều làm tôi bực mình hơn là sự ngu ngốc của bản thân khi cứ thế mà ngồi đợi nó thật. Sự tức giận khiến tôi phát cáu, càng cáu lại càng khiến tâm trạng trở nên tồi tệ hơn. Tệ đến mức chỉ muốn vứt quách đống đồ trong tay. Chưa kể đây toàn là đồ của thằng Phum làm tôi chỉ muốn tung hê giẫm đạp hết mọi thứ nhưng rồi tôi nhận ra nếu tôi làm thế thì ngày mai chính tôi sẽ trở thành vật cho nó giẫm đạp.
Haiz, chẳng ngờ cuộc đời của Peem lại thật sự phải khuất phục trước một kẻ như thằng Phum kia. Mà nay mới ngày đầu thôi, không biết những ngày sau tôi sống sót như nào đây.
"Đi thôi bác tài." - Tôi nói với anh tài xế taxi sau 5 lần 7 lượt xách đống đồ chất lên xe và tự mình chui vào. Người thì đi mất hút nhưng vẫn còn để lại đống đồ chọc điên tao, thằng chó Phum.
"Ôi em zai, đàn ông đàn ang mà giỏi mua đồ quá nhỉ." - Anh lái xe nhìn tôi qua gương, vừa cười vừa trêu.
“Không phải đồ của em đâu ạ.”
"Ồ, của người yêu à?" - Tôi suýt sặc nước bọt. Người yêu á??? Càng không phải anh ơi. Không phải đồ của em mà cũng chẳng phải đồ của người yêu đâu.
"Chắc chú em phải yêu bồ lắm nhỉ. Mua cho lại cầm đồ về nhà cho. Mới yêu lúc nào cũng thế đấy, thời anh còn trẻ đẹp như chú anh cũng thế." - Đẹp trai giống em??? Không phải em tâng bốc bản thân đâu nhưng anh với em giống mỗi đôi mắt đen thôi ạ. Tôi chỉ biết cười cười cho qua, lười phản biện.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play