Lê Hân? À, vài hôm trước cậu có đến tìm người ta hợp tác, chỉ cần cậu ta chịu đứng ra làm nạn nhân chỉ tội Tưởng Nghĩa, xác suất tống gã ta vào tù sẽ cao hơn. Địa chỉ khác mà Khúc Sở Vân đưa cho cậu không dùng được, người bị hại đã dọn đi thành phố khác, muốn tra địa chỉ nhà cần chút thời gian.
Lý Mộng Khiết ngẩng cổ lên nhìn xem là đứa nào không có mắt dám chất vấn cậu. Lý Thiệu Từ học trên cậu hai lớp, năm nay 12, cùng lớp với Lý Thiệu Tây. Hai người này vừa đẹp vừa ngầu lại cùng học một lớp, nhưng lại nhìn nhau không vừa mắt, cậu có nghe Lý Thiệu Tây nói, hắn ta và Lý Thiệu Từ là đối thủ một mất một còn, không chỉ so điểm thi mà còn so cả thành thích thể thao. Có một năm Lý Thiệu Từ được bầu làm giáo thảo, Lý Thiệu Tây mặt mũi tối sầm mấy tháng liền, cậu còn tưởng hắn bị tiêu chảy.
Một người như vậy lại có liên quan đến Lê Hân?
Thấy cậu hồi lâu không trả lời, Lý Thiệu Từ đành phải kiên nhẫn hỏi lại lần nữa, giọng nhẹ nhàng hơn tránh dọa cậu sợ, không biết tại sao nhưng anh ta lại cảm thấy cậu rất dễ gần: “Tôi chỉ muốn biết cậu và Lê Hân có quan hệ thế nào thôi à. Có phải vì cậu mà Lê Hân từ chối tôi không, cậu ấy từng nói mình thích cute boy…” Càng nói càng ủy khuất.
“…” Cute boy là cái chó gì.
Lý Mộng Khiết như nuốt phải ruồi, cậu và Lê Hân đều nằm dưới thì làm gì ăn, nhìn thấy anh ta như cún bị chủ vứt, ý xấu nổi lên, cười hé hàm răng: “Nếu tôi và cậu ta có gì đó thật thì sao?”
Lý Thiệu Từ trừng mắt, nắm chặt nắm tay: “Nếu là như vậy thì…thì…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT