Lý Mộng Khiết không chờ đuổi đã viết đơn từ chức ở công trường, chuyển sang làm việc khác. Vừa hay công ty anh trai của Hứa Tuyên đang tuyển nhân viên bán thời gian, cậu liền đi phỏng vấn.
Chờ mấy ngày trời vẫn không thấy Tưởng Phong tới làm khó dễ, có vẻ như Lý Khang thật sự muốn che chở cậu. Tưởng Nghĩa nghe nói vẫn nằm viện, còn bó bột chưa tháo, cậu định mấy hôm nữa sẽ đến thăm gã, háo hức ghê.
Khu phố nhỏ.
Lý Mộng Khiết dựa theo địa chỉ mà Khúc Sở Vân đã đưa, tìm kiếm từng nhà một. Khu phố này nằm cạnh trung tâm thành phố phồn hoa náo nhiệt nhưng lại có nét cổ điển, không có chút mùi kim loại nặng nào.
Phía trước có một thiếu niên tầm tuổi Lý Mộng Khiết đang tưới hoa, cậu liền ra bước tới: “Lê Hân?”
Thiếu niên tên Lê Hân nghi hoặc ngẩng đầu: “Hở? Bé kiếm anh hả?” Trước mặt cậu ta là một cậu bé rất đáng yêu, chiều cao tuy khiêm tốn nhưng giá trị nhan sắc thì không khiêm tốn chút nào.
Lý Mộng Khiết há miệng thở dốc, câu chửi đã tràn ra miệng lại nuốt ngược trở vào: “…Đờ, ờm.” Ai quy định học sinh cấp ba không thể lùn?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play