Lý Mộng Khiết xử xong Tưởng Nghĩa, tất nhiên cậu cũng không thật sự gọi người tới bạo cúc gã, chỉ là đe dọa một chút mà gã đã bất tỉnh nhân sự, có bấm huyệt cũng không gượng dậy nổi: “…Yếu vãi mà cứ thích tỏ ra nguy hiểm, phế vật.”
Những lúc thể này, Khúc Sở Vân lại rất được việc.
Dù không muốn nhưng cũng hết cách, cậu đánh Tưởng Nghĩa bầm dập, gã mà mách ông bố quan to của gã thì hơi rắc rối, vì cậu còn chưa có đủ bằng chứng để hạ bệ Tưởng Phong, cần một chút thời gian nữa.
Buổi chiều hôm sau.
Sân sau trường.
Nơi mà bình thường không học sinh nào lui tới, rất thích hợp để cho đám uyên ương nhỏ ‘tâm sự’ mỏng.
“Em gọi tôi ra đây, là vì chuyện cỏn con này? Tôi còn tưởng em muốn tỏ tình.” Khúc Sở Vân khoanh tay trước ngực, lưng dựa tường, rất thích thú liếc nhìn Lý Mộng Khiết. Cậu lại gây chuyện, lần này lại là Tưởng gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play