Sáng hôm sau, ánh sáng mặt trời chiếu rọi vào cửa sổ chiếu lên chiếc giường có hai cơ thể ấm áp dựa gần vào nhau.
Nguyễn Minh Hoàng bị ánh sáng chiếu lên liền mơ màng tỉnh dậy, anh cảm thấy có một thứ gì đó ấm áp đang dựa vào trong ngực mình. Thứ này không những nóng mà còn rất chọc người.
Hai mắt mở to nhìn xuống thứ đang dựa vào mình, cả người mèo nhỏ cuộn tròn dựa hết vào ngực Nguyễn Minh Hoàng, hơi thở nhấp nhô từng nhịp từng nhịp.
Khẽ mỉm cười đưa tay lên nhẹ nhàng sờ lớp lông trắng mềm mại của mèo nhỏ. Nguyễn Minh Hoàng hoàn toàn không ngờ mình có thể ngủ một giấc ngon lành như vậy, anh hoàn toàn không gặp một chút ác mộng nào.
Không biết có phải do cảm thấy được có thứ nằm bên cạnh thay không mà Nguyễn Minh Hoàng ngủ rất ngon, thậm chí trong lòng anh hiện tại rất bình thản. Cảm xúc nóng nảy trong thời gian qua lại không tiếp tục xao động, một sự bình thản hiếm thấy.
Phan Miêu Vũ bị bàn tay của Nguyễn Minh Hoàng đánh thức, cậu cũng không khó chịu mà hé mắt ra nhìn anh sau đó mềm mại kêu một tiếng:
“Meo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT