Phan Miêu Vũ tỉnh dậy bởi vì cổ họng khô khốc, buổi trưa sau khi ăn xong cậu không uống miếng nước nào nào nên hiện tại cực kỳ khát. Cậu chậm chạp mở mắt ra liếc nhìn ra cửa phòng, thấy cửa phòng đóng chặt không giống như trước khi cậu ngủ chỉ khép hờ không khỏi nghi hoặc.
Đây là làm sao, chẳng lẽ trong văn phòng có người nên anh mới đóng cửa, nhưng cậu lại không nghe thấy tiếng nói chuyện gì cả.
Phan Miêu Vũ lòm còm ngồi dậy đi xuống giường, cậu mở cửa đi ra khỏi phòng nghỉ, nhìn văn phòng trống trơn không một bóng người thì không khỏi kỳ lạ.
Cửa văn phòng là loại có thể tùy ý đẩy vào, nếu có người đến tìm tổng tài thì có thể đẩy vào rồi vào trong ngồi đợi chứ không cần phải đứng bên ngoài. Nhưng phòng nghỉ lại khác ngoại trừ những người có dấu vân tên trên ổ khóa gần tay cầm thì không ai có thể đẩy vào trong.
Cũng vì vậy mà trước khi ra khỏi văn phòng Nguyễn Minh Hoàng đã đóng chặt cửa lại để không ai có thể làm phiền cậu.
Nhưng những chuyện này hiện tại Phan Miêu Vũ hoàn toàn không biết được, cậu không hề nghĩ đến chuyện cửa phòng nghỉ có cài dấu vân tay, càng không biết bên trong có gắn camera.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play