10.

Tin tức tôi về nước rất nhanh được lan truyền ở trong vòng bạn bè.

Không thể thiếu được là cuộc tụ họp với những người bạn tốt quen biết trước đây.

Trong buổi tụ tập của những người bạn thân, mọi người ríu rít bàn tán trong sau khi chia sẻ về tình hình hiện tại của mình.

“Nhan Nhan, cậu nói thật đi, có phải cậu trở về để cướp hôn không?”

“Chỉ cần cậu nói phải, bọn tớ nhất định sẽ giúp cậu c ư ớ p lại Tạ Thầm.”

Tôi xua tay lia lịa: “Mấy cậu đừng làm loạn, tớ và Tạ Thầm đã là chuyện của quá khứ.”

Bạn tôi thở dài: “Lúc đầu tớ thà tin ngày mai trái đất n ổ t u n g còn hơn là tin hai người sẽ chia tay.”

“Rốt cuộc năm đó hai người đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Sao Tạ Thầm lại thích Tang Ninh?”

“Hay là ả Tang Ninh kia đào góc tường nhà cậu?”

Từng vấn đề bị ném ra, bọn họ vẫn còn nhớ kỹ những lần Tạ Thầm đối tốt với tôi.

Kể từ khi học mẫu giáo, chúng tôi đã không xa nhau, tuổi của chúng tôi không cách nhau là bao, nhưng anh nuông chiều tôi lên tận trời xanh.

Khác với những bạn nhỏ khác, cô giáo khích lệ chúng tôi tự ăn cơm nhưng đến lượt tôi thì không có tác dụng gì cả.

Bởi vì Tạ Thầm sẽ làm hết tất cả, đút tôi ăn cơm, dỗ tôi ngủ…

Nếu tôi gặp rắc rối gì chỉ cần gọi Tạ Thầm một tiếng, anh sẽ giải quyết cho tôi.

Vì vậy, từ nhỏ bố mẹ Tạ Thầm đã trêu chọc anh, nhỏ như vậy mà đã biết nuôi vợ cho mình.

“Trước kia anh ta đối xử với Nhan Nhan tốt thế nào thì cũng có lợi ích gì?”

Bạn thân tôi châm chọc nói: “Đàn ông không kiểm soát được phần thân dưới của mình thì đều là đồ r á c rưởi.”

Lời nói này khiến mọi người nghi ngờ họ đang bị ảo giác.

Liên tục yêu cầu tôi xác nhận.

Tôi không muốn đối phó nên mượn cớ đi vào nhà vệ sinh.

Khi bước ra khỏi nhà vệ sinh, tôi đụng phải một lồng n.g.ự.c quen thuộc.

Nhịp tim đột nhiên tăng tốc.

Không ngờ Tạ Thầm cũng có ở đây, tôi hốt hoảng lùi lại muốn rời đi.

11.

“Cục cưng.”

Anh trầm giọng nói: “Bốn năm không gặp, em không muốn nhìn anh một chút sao?” Giọng nói quen thuộc khiến bước chân của tôi khựng lại, hốc mắt nóng bừng.

Tôi quay lưng về phía anh nói: “Anh Tạ sắp kết hôn rồi, phải chung thủy với vợ sắp cưới của mình, gọi người khác như vậy thực sự không phù hợp.”

Tôi cất bước rời đi.

Nhưng lại bị người phía sau một tay ôm lấy eo, đồng thời dùng một chiếc khăn tay bịt miệng và mũi của tôi lại.

Khi tỉnh dậy, tôi đang nằm trên một chiếc giường.

Ngoại trừ một cánh cửa, bốn phía xung quanh phòng đều đã bị bịt kín.

Cả căn phòng trắng đến chói mắt.

Cửa phòng mở ra, Tạ Thầm đi tới, lúc này tôi mới nhớ ra chuyện gì đã xảy ra trước khi mình ngất đi.

Bầu không khí ngột ngạt ở hiện tại, cùng với trạng thái rõ ràng đang không ổn của Tạ Thầm, trái tim tôi lỡ nhịp, tôi đứng dậy dựa lưng vào tường.

Giọng tôi run rẩy: “Tạ Thầm, anh đang làm cái gì vậy?”

“Cục cưng, anh chỉ là… rất nhớ em.”

Ánh mắt anh nhuốm đầy sự si mê và đau khổ, từ từ đến gần tôi.

“Tạ Thầm, anh đừng nổi đ i // ê n nữa, anh mau để em trở về, bố mẹ không tìm thấy em sẽ rất lo lắng.”

“Tại sao trong đầu em chỉ toàn là người khác? Tại sao em không suy nghĩ cho anh một chút?”

Anh đột nhiên trở nên hung ác, trên mặt tràn đầy vẻ lạnh lùng.

Ngay sau đó, anh liền tóm lấy tôi, đẩy tôi ngã xuống giường: “Tại sao em lại cười với người đàn ông khác? Tại sao em lại nhận hoa hồng của người khác?”

“Tại sao em có thể để người khác làm bạn trai mình?”

“Cục cưng, em không ngoan, nên anh phải phạt em.”

Như thể thuyết phục được chính mình, anh hung hăng hôn xuống.

Sức mạnh vừa hung hăng vừa tàn ác, không hề có chút xót thương nào, tôi bị đau, cắn mạnh vào môi anh, nước mắt trào ra.

“C ú t ngay!”

Ánh mắt anh chạm phải những giọt nước mắt của tôi, toàn thân cứng đờ.

“Cục cưng, anh xin lỗi, anh làm em sợ rồi.”

“Đừng tức giận được không?” “Vậy anh hãy để em đi đi.”

Anh im lặng.

“Tạ Thầm, chẳng lẽ anh muốn n h ố t em cả đời sao?”

“Cục cưng, sẽ không đâu, em hãy tin anh.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play