Edit: peterpandreammate
Tối đến. Mưa đã tạnh, lại có cảnh diễn.
Du Hạ trước đây rất ghét làm việc đêm muộn như thế này, nếu có thì đơn giản là cô đang cố gắng chèo chống cho cuộc sống này mà thôi. Du Hạ bọc mình trong chiếc áo khoác xanh quân đội, co ro phía sau đạo diễn xem máy quay, cảnh của Tư Dĩ Hàn hôm nay chính là vượt chướng ngại vật 400 mét.
Vừa trải qua cơn mưa tầm tã nên nhiệt độ ban đêm chỉ còn mười độ. Tư Dĩ Hàn mặc trang phục chiến đấu ướt đẫm, ngay cả quân nhân bình thường cũng khó có thể giữ vững được phong độ với trạng thái này. Tư Dĩ Hàn quay ba lần, Vinh Phong vẫn cảm thấy không hài lòng.
Ông ta cũng không nói rõ là không đúng chỗ nào, chỉ là cảm thấy chưa tới. 
Cứ mỗi lần cảm thấy chưa tới là Tư Dĩ Hàn lại quay thêm hai lần. Sau tiếng “Cắt” vang lên, Lưu Hân và Du Hạ cùng chạy lại chỗ Tư Dĩ Hàn, Du Hạ nắm tay anh, lạnh buốt.
– Sao anh không nghỉ một chút đi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play