Ngày hôm sau.

Mấy chiếc siêu xe hùng hổ đuổi đến nơi Diệp Phàm bày quán ở phía dưới cầu vượt.

Viên đại sư nhìn Giang Hải Lâm từ siêu xe bước xuống, sờ sờ râu, thầm nghĩ: Cũng may hắn có dự kiến trước, đã sớm đoán chuẩn đám công tử sẽ đến gây phiền toái, kẻ lừa đảo bán phù kia thiếu mình một phần nhân tình.

"Nhị ca, người ngươi nói đâu?" Tiền Dụ tìm Diệp Phàm một vòng rồi nói.

Giang Hải Lâm cau mày, nói: "Hắn hình như không có tới."

Tiền Dụ kích động nói: "Hắn không có tới? Sao hắn có thể không tới?"

Giang Hải Lâm cau mày, nói: "Ta không biết, có thể là lâm thời có việc."

Tiền Dụ vội vàng nói: "Như vậy sao được? Chúng ta chờ nổi, nhưng lão đại chờ không nổi!"

Giang Hải Lâm cắn răng, nói: "Ngươi không cần loạn! Hắn không tới, chúng ta có thể đi tìm hắn, ta cảm thấy đã gặp hắn ở đâu rồi, nhưng gặp ở đâu thì nghĩ không ra."

Viên đại sư nhìn mấy quý công tử chạy siêu xe gấp đến xoay quanh, rốt cuộc phát hiện, người ta không phải tới gây rối, mà là tới tìm Diệp Phàm hỗ trợ, tức khắc kinh tủng.

"Nhị ca, tên kia nhìn ra trên người của ngươi có quỷ khí, vừa thấy chính là cao nhân! Sao ngươi lại không xin danh thiếp hay là số điện thoại gì đó."

Giang Hải Lâm trợn mắt, nói: "Sao ta có thể nghĩ nhiều như vậy?" Ai kêu bộ dáng của tiểu tử kia cực kỳ giống kẻ lừa đảo chứ, cao nhân nào mà vừa bày quán vừa ăn KFC! Quá mất mặt!

Diệp Phàm không biết, thời điểm hắn ở trên giường hô hô ngủ, Viên đại sư bị mấy đại thiếu gia kia hỏi mười mấy vấn đề.

Rốt cuộc, khi Viên đại sư bị bức hỏi gần như hỏng mất mới nhớ tới một sự kiện.

"Ngươi nói hắn có cháu trai, đi học ở gần đây?" Giang Hải Lâm hỏi.

Viên đại sư gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, tiểu hài tử kia ngồi siêu xe, trên người tùy tiện lấy ra một tấm thẻ đều có 100 vạn, chắc là xuất thân hiển hách."

Giang Hải Lâm hoả tốc mang theo 'Viên đại sư' tìm đến tiểu học gần đó.

Gia tộc sau lưng của Giang Hải Lâm, Tiền Dụ, Chu Trọng Thu đều rất có thế lực, vài vị đại thiếu gia tới học viện muốn xem xét hồ sơ học sinh của học viện, hiệu trưởng đương nhiên không tiện ngăn trở nhiều.

"Là hắn." Viên đại sư rất nhanh liền tìm ra hồ sơ học sinh của Võ Hào Cường.

"Ngươi nói chính là tiểu tử này!"

Làm Võ gia một thế hệ đích trưởng tôn, Võ Hào Cường so với Diệp Phàm còn nổi danh hơn nhiều.

"Ngươi nói Võ Hào Cường là cháu trai đại sư, vậy đại sư không phải là......" Tiền Dụ không dám tin tưởng trừng lớn mắt.

Giang Hải Lâm như tỉnh mộng, nói: "Ta nói rồi, ta đã nói đại sư bán phù kia có chút quen mắt, thì ra là hắn."

Tiền Dụ vội vàng lắc đầu, nói: "Ngươi lầm đi, người kia chính là Diệp Phàm!"

Tiền Dụ có chút xem Diệp Phàm không lên nổi mặt bàn, tiểu tử Diệp Phàm này, rõ ràng sinh ra tôn quý, sau lưng mẫu gia cũng cường đại, lại bị nhi tử của một tiểu tam ức hiếp thành như vậy, nơi này tự nhiên có phụ thân Diệp Phàm bất công, nhưng mà nguyên nhân lớn cũng bởi vì bản thân Diệp Phàm yếu đuối, không chí tiến thủ.

......

Diệp Phàm vừa xuống ô tô, đã bị ba chiếc siêu xe vây quanh.

Giang Hải Lâm từ bên trong siêu xe đi xuống, đến Diệp Phàm trước mặt nói: "Diệp thiếu, ngài còn nhớ rõ ta không?"

Diệp Phàm gật gật đầu, bình tĩnh nói: "Hai ngày trước ngươi mua của ta mấy tấm phù chú, rất xin lỗi, nơi này của ta không tiếp thu lui hàng."

Giang Hải Lâm khô khốc cười, nói: "Ta không phải muốn lui hàng, ta là có việc muốn thỉnh ngài hỗ trợ."

Diệp Phàm nhìn chằm chằm Giang Hải Lâm, nói: "Quỷ khí trên người của ngươi đã phai nhạt không ít, chắc là sẽ không có việc gì."

Diệp Phàm lại dùng ngón tay chỉ chỉ Tiền Dụ, nói: "Ngươi làm chuyện gì vậy? Ngươi giống như lại tiếp xúc với quỷ, quỷ khí trên người của ngươi có chút nặng, chẳng lẽ ngươi thích quỷ? Còn cùng quỷ dây dưa không rõ."

Giang Hải Lâm nghe Diệp Phàm nói, trong lòng chấn động mạnh, bọn người Giang Hải Lâm là người yêu thích huyền học, nhảy bungee, leo núi, lướt sóng đều chơi qua.

Có vài người nghe được tin tức có một trấn nhỏ ở xa có cái mồ, nửa đêm có tiếng hát của hồng y nữ quỷ, liền hẹn nhau tới đó xem nữ quỷ... ... Kết quả là mấy người họ được như ý nguyện thấy được nữ quỷ, bốn người trong đó chỉ có lão đại Tống Bá Huy bị nữ quỷ đeo bám vào người.

Bất quá, thỉnh quỷ dễ đưa quỷ khó, sau khi Tống Bá Huy bị nữ quỷ quấn lên, lúc nào cũng sẽ phát bệnh, nói một ít lời kỳ kỳ quái quái, có đôi khi sẽ dữ tợn cười, có khi ê ê a a ca hát.

Đám người Giang Hải Lâm cũng đã tìm nhiều đại sư nhưng chưa có biện pháp hóa .

Sau khi Giang Hải Lâm mua phù của Diệp Phàm, dùng một tấm cảm thấy cũng không tệ lắm, liền dùng trên người của Tống Bá Huy, phù chú đại khái là nổi lên tác dụng, thần trí của Tống Bá Huy cư nhiên khôi phục một ít, nhưng linh hồn của hắn cùng với quỷ hồn hình như lâm vào tranh đấu.

"Diệp thiếu nói đùa, sao ta có thể thích quỷ hồn." Trong lòng Tiền Dụ cực kỳ hối hận, chuyện nửa đêm đi xem quỷ này là đề nghị của hắn, kết quả, Tống Bá Huy xảy ra chuyện, người Tống gia đều hận hắn thấu xương.

Biết phù Giang Hải Lâm mua được có tác dụng, Tiền Dụ lập tức liền mang qua tặng Tống Bá Huy.

Phù chú là hữu dụng, bất quá trong quá trình dùng, quỷ hồn cảm giác bị khiêu khích, liền phát động công kích với hắn, cho nên, trên người Tiền Dụ mới có quỷ khí nặng như vậy.

"Các ngươi tới tìm ta làm cái gì?" Diệp Phàm từ trong xe lôi ra bốn bao đồ ăn vặt lớn.

Giang Hải Lâm vội vàng tiến lên hỗ trợ mang đồ.

Diệp Phàm mua đầy bốn bao lớn sữa chua, chocolate, khoai lát, mì ăn liền...... Làm Giang Hải Lâm mang đi không nhẹ.

Có người miễn phí hỗ trợ mang đồ, Diệp Phàm tự nhiên cao hứng, phải biết rằng kiếp trước tuy Diệp nhị thiếu vô pháp tu hành, nhưng gia cảnh tốt, tông môn cho hắn hai thị nữ, hai cái người hầu.

........


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play