"Tiêu giáo sư, ngài không sao chứ?" Trần Viêm mặt mày khẩn trương hỏi.
Diệp Phàm nhìn Trần Viêm đầu rơi máu chảy, chớp chớp mắt an ủi, "Tiêu lão đầu không có việc gì, nhưng tình huống của ngươi tương đối nghiêm trọng, ngươi đổ máu nha, nhìn bộ dạng này của ngươi chắc sẽ không dẫn đến chấn động não đi, nghe nói chấn động não sẽ biến thành kẻ ngốc."
Tiêu Trì: "......"
Trần Viêm cười cười, nói: "Vết thương nhỏ, không đáng ngại, không nghĩ tới Diệp thiếu lại là cao thủ như vậy, lần này ít nhiều cũng nhờ có Diệp thiếu hỗ trợ, bằng không chúng ta sẽ lật thuyền trong mương." Trần Viêm nhíu chặt mày, xe của quân đội bọn họ lại bị người khác động tay động chân như vậy, chuyện này quả thực chính là sỉ nhục!
"Ta thâm tàng bất lộ, người bình thường không nhìn ra được." Diệp Phàm đắc ý nói.
Trần Viêm còn muốn khen tặng thêm hai câu, lại phát hiện sắc mặt của Diệp Phàm trở nên căng thẳng.
"Tới." Trong mắt Diệp Phàm chợt lóe lên một tia hàn quang!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play