Chính họ cũng đầu tư cổ phiếu, mà ban đầu tài chính không nhiều, kiếm được tiền gấp đôi cũng không đủ làm gì, lại bỏ tiền vào lần nữa, vẫn đang quan sát.
Tiền vất vả nhọc nhằn khổ sở làm việc mới tích góp được lại bị rút ra sáu, bảy chục nghìn.
Cố Uyên Đình thấy Tô Ý Nhiên giận, vội vàng nói: "Xin lỗi." Hắn muốn ôm cậu, muốn xoa lông mày nhăn lại của cậu, "Em đừng giận."
Tô Ý Nhiên thấy hắn như thế, vừa giận vừa buồn cười. Cậu tránh cái ôm của hắn, cảm thấy phải nghiêm túc giáo dục hắn: "Kiếm tiền không dễ, có phải bởi vì hai năm này chúng ta sống coi như thuận lợi nên anh thấy thư thái không? Không coi tiền là tiền, tiện tay tiêu xài như thế. Anh Đình, anh không thể như vậy được."
Cố Uyên Đình bị cậu quở trách đến độ không dám làm ra một cử động nhỏ nào.
Tô Ý Nhiên nghĩ trước nghĩ sau: "Hơn nữa sau này cần tiền thì phải làm sao, anh có nghĩ đến không? Gặp chuyện rắc rối, bị ốm, gặp phải chuyện bất ngờ..."
Cố Uyên Đình bị cậu nói tới độ tim co lại, ôm lấy cậu không cho phép cậu nói linh tinh nữa: "Đừng nói lung tung, không đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT