Cố Uyên Đình ngủ một giấc sâu, mãi đến khi Tô Ý Nhiên đến gọi hắn ăn cơm trưa, hắn mới tỉnh.
 
Sau khi tỉnh dậy, hắn thấy Nhiên Nhiên, trong lúc nhất thời vẫn phản ứng chậm, chớp mắt một cái, vẫn mơ hồ lúc mới dậy, mãi không phản ứng lại.
Tô Ý Nhiên hiếm khi thấy anh Đình ngốc như vậy, cảm thấy rất đáng yêu, cúi người hôn hắn một cái, bóp mặt hắn, mím môi cười với hắn: "Anh Đình ngốc, dậy ăn cơm thôi."
Cố Uyên Đình được Nhiên Nhiên hôn môi mới hoàn hồn, xúc cảm môi vừa chạm vào mềm mại làm lòng hắn cũng mềm mại, lại thất vọng mất mát. Hắn cầm tay Nhiên Nhiên hôn một cái, nhìn đồng hồ trên tường, ngơ ngác, ngồi dậy: "Đã sắp mười hai giờ rồi." 
Trước đó rõ ràng hắn không buồn ngủ, không ngờ ngủ không có cảm giác chút nào, một lần cũng không tỉnh.
Tô Ý Nhiên lại cảm thấy anh Đình chưa ngủ đủ: "Mới ngủ hai ba tiếng, dậy ăn cơm trưa xong lại ngủ tiếp."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play