Thập niên 60: Sau khi xuyên sách, thiên kim thật mang hệ thống phát sóng trực tiếp nằm thắng

2.1


2 tháng


Lấy thìa từ trong tay “người mẹ tốt”, Tằng Yến Ni miễn cưỡng uống một ngụm sữa bò. Ừm, hương vị không tệ, mùi sữa mười phần thuần khiết, không kém sữa bột nhập khẩu HÀ Lan hay châu Âu của đời sau.

Thời đại này tuy vật tư thiếu thốn, nhưng đồ ăn nguyên chất, không giống đời sau đồ ăn toàn là chất phụ gia.

Chấn động não không phải chuyện đùa, cô vừa động đậy một chút liền thấy hoa mắt chóng mặt. Tôn Giai Chi thấy cô khó chịu, vô cùng tri kỷ không lên tiếng quấy rầy.

Điều này hợp ý Tằng Yến Ni, tâm trạng đang không tốt, cô không có tinh lực xem màn diễn xuất mẹ con tình thâm, liền đơn giản nhắm mắt chợp mắt.

Đầu đau đến muốn nứt ra vậy, cô thử nghĩ lại kịch bản cốt truyện, dời đi lực chú ý. Cũng may quyển sách này cô xem qua trước khi xuyên tới đây, hầu hết nội dung còn nhớ rõ.

Hiện tại là tháng 7 năm 1969, thời điểm này không tốt lắm, nếu là thập niên 70, cô còn có thể lợi dụng kinh nghiệm kiếp trước, hoặc là vào đại học, hoặc là xông pha làm giàu. Lúc này đều không được, khắp nơi lộn xộn, nhưng thao tác không gian cơ bản không có, chỉ có thể sống tạm.

Nữ chủ Tiêu Bán Hạ mùa thu năm nay sẽ đến đại đội Hướng Dương, không giống cô khắc khổ trăm bề, người ta xuất thân danh môn, trong nhà gặp biến bất đắc dĩ mới đến nông thôn tị nạn, trúc mã bộ đội ở thành phố, chỉ ở đại đội Hướng Dương hai năm liền tùy quân kết hôn.

Tiêu Bán Hạ từ nhỏ cùng ông mình học tập trung y, tiếp thu không ít thứ, về sau theo quân tiếp tục theo học thầy quân y, chờ kỳ thi đại học khôi phục, không chỉ thi đỗ đại học hàng đầu, y thuật không những tinh vi, mà còn rất có  thiên phú chế dược, trở thành đại lão hai ngành y dược, gặt hái vô số thành tựu, gia đình sự nghiệp viên mãn, chồng yêu thương sủng ái, con cái tranh đua, có thể nói là nằm trên đỉnh nhân sinh.

Nữ chủ là người của thế giới gốc, không có bối cảnh xuyên qua trọng sinh, có thể có  thành tựu bậc này đều là nhờ chăm chỉ cùng thiên phú, còn có xuất thân gia đình. Cái niên đại này xuất thân tốt hay không đều rất quan trọng.

Đầu quá đau, Tằng Yến Ni tư duy có chút gián đoạn, nghĩ xa xăm.

Tóm lại, dù nhớ rõ nội dung trong sách, tiểu thuyết được kể dưới thị giác nữ chủ, đối với Tằng Yến Ni “chết sớm”, cô không có hứng thú với y học, không có giá trị tham khảo lắm, nhưng có một ít chuyện có thể xem xét lại.

Còn việc đoạt cơ duyên của nữ chủ, đây là niên đại văn, không phải tu tiên, Tằng Yến Ni cô phải đi con đường của mình, khinh thường đi đoạt đồ vật của người khác.

Lại nói, vấn đề cấp thiết nhất trước mặt là cách sinh tồn. Tuy rằng không soi gương, nhìn thử xem đôi tay thô ráp đen nhẻm không khác gì móng gà này đi, chắc hẳn so với con khỉ cũng không khác lắm.

Xấu đẹp cô đều không để bụng, nguyên chủ mười lăm, còn không chưa có kinh nguyệt, con gái hiện đại dinh dưỡng tốt, 11-12 tuổi có kinh đều bình thường. Cơ thể vốn dĩ yếu ớt, lại bị trận này làm cho thiếu máu trầm trọng, bây giờ còn muốn đi phụng hiến gì đó, chưa chừng đời này cô vẫn là kẻ chết sớm.

Nhưng cô có thể làm gì khác đây? Là nằm trong nhà lười nhác, không kiếm công điểm? Hay là ra khỏi nông thôn, đi ra bên ngoài tìm cơ hội?

Tuy Tằng Yến Ni mưu kế chồng chất, nhưng niên đại này một cái đều không thi triển được.

Hiện thực quá đau khổ đi, nếu có chút huyền học thì hay rồi.

Nữ chủ trong văn niên đại động một chút mang theo không gian chứa vật tư chơi đùa, cho cô một cái không cũng được mà.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play