Tằng Thi Đồng đương nhiên sẽ đi.

Cô ta cũng trong danh sách tôi mời.

Lâm Thù bắt đầu vẽ vời tương lai viển vông.

"Tôi muốn để cho tất cả mọi người biết người tôi yêu là ai trong tiệc sinh nhật, cô cảm thấy tôi làm như thế thích hợp không?"

Tằng Thi Đồng đoán rất nhiều, nghĩ cũng rất nhiều.

Cộng thêm đủ loại chuyện xảy ra trong những ngày này và hôm nay.

Cô ta nhất định cho rằng Lâm Thù ám chỉ cô ta, muốn hoàn toàn chia tay với tôi trong tiệc sinh nhật, cũng thổ lộ với cô ta trước mặt tất cả mọi người.

Lâm Thù dùng cách thức lôi kéo giống tôi trước đây.

Trong lời nói có chỗ giữ lại.

Không chỉ mặt gọi tên, lại cho người ta không gian để đoán mò.

Đúng lúc trúng ý của Tằng Thi Đồng, còn khiến cô ta cho rằng mình và Lâm Thù có dây dưa tình cảm ngầm.

Tôi cách điện thoại cũng có thể tưởng tượng được biểu cảm thẹn thùng của Tằng Thi Đồng.

Cũng không lâu lắm.

Tôi đã nhìn thấy Tằng Thi Đồng đăng một bài mới trong vòng bạn bè.

"Chuẩn bị công khai với bạn trai rồi, không muốn để anh ấy phải ấm ức, hì hì."

Bài viết này cũng không ẩn tôi.

Xem ra đã chuẩn bị dự định vạch mặt với tôi.

Có không ít đồng nghiệp trong công ty đều bình luận, chúc phúc bên dưới.

Trong đó đơn độc thiếu mất một người ——

Trần Khoa si mê cô ta.

13.

Ngày sinh nhật của tôi.

Tiểu Thất đã nói chuyện tôi muốn livestream khắp nơi.

Tằng Thi Đồng chắc chắn cũng biết chuyện tôi muốn livestream.

Hiện tại sợ là cô ta chỉ ước gì dẫn Lâm Thù vào cửa trước mặt mọi người, tuyên bố với tất cả mọi người đây là bạn trai của cô ta, để người xem livestream cũng biết.

Cô ta cũng không sợ.

Bởi vì cô ta hiểu tôi rất rõ.

Cho dù cô ta cướp bạn trai tôi trên tiệc sinh nhật thì cũng dự định là tôi không dám phát tác, chỉ có thể nén giận, nhìn cô ta diễu võ giương oai trước mặt tôi.

Chỉ là ——

Cô ta hiểu, tôi lúc trước.

14.

Khi tất cả mọi người đều đã đến đông đủ, Lâm Thù và Tằng Thi Đồng còn chưa tới.

Tôi và Lâm Thù đi khác đường, vừa rồi anh ấy nhắn tin cho tôi, nói là bị Tằng Thi Đồng chặn ở dưới tầng, lên ngay đây.

Chỉ năm phút sau, Lâm Thù đến trước.

Trong tay còn cầm một túi quà tặng.

Tất cả mọi người nhìn thấy Lâm Thù xa lạ, đều cho rằng cậu ấy là bạn trai mà Tằng Thi Đồng báo trước.

Anh ấy nhìn xung quanh một vòng, lúc đang muốn đi về phía tôi, Tằng Thi Đồng chạy từ sau lưng chạy vào ôm lấy anh ấy từ phía sau lưng.

Mẹ nó.

Mẹ nhà cô.

Lâm Thù cũng nhanh tay hất ra như nhìn thấy quỷ.

"Cô làm cái gì thế?"

Anh ấy nhất thời b.ắ.n ra thật xa, bước nhanh đến bên cạnh tôi, hoảng sợ giải thích với tôi.

"Vợ à, em thấy mà, anh không làm gì cả, là tự cô ta nhào lên."

Vẻ mặt đám người đều hóng hớt, nhìn tôi và Lâm Thù, lại nhìn Tằng Thi Đồng đang không rõ ràng cho lắm.

"A Thù, anh sao thế? Anh nhận lầm người à, kia là Uyển Chân, sao anh lại gọi cô ấy là vợ?"

Tôi cảm thấy một giây sau Tằng Thi Đồng sẽ hỏi: Không phải hai người chia tay rồi sao?

"Khoan đã..." Giọng Trần Khoa đột nhiên vang lên.

"Tôi nhớ Đồng Đồng từng đăng lên vòng bạn bè, nói là hôm nay muốn giới thiệu bạn trai của mình với mọi người, chẳng lẽ chính là anh?"

Trần Khoa chỉ vào Lâm Thù hỏi.

Lâm Thù nhíu mày, lại tới gần chỗ tôi hơn một chút.

"Anh thấy tôi giống sao? Tôi còn không biết cô ta là ai, vừa rồi lúc ở cửa còn nhét cái gì cho tôi, tôi tưởng rằng là quà đưa cho bạn gái tôi nên tiện tay mang vào."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play