Thì Ra Bạn Trai Không Cần Tôi Đến Cứu

Chương 2


2 tháng

trướctiếp

Chuyện này cần phải tính toán kỹ càng.

Khoác lên mình bộ váy lụa thanh tao, tôi lạnh mặt bước đi, khí thế u ám toát ra từ người khiến cho các đệ tử dọc đường không dám đến gần.

“Đại... Đại sư tỷ, Kỳ trưởng lão có chuyện tìm tỷ.” Một tiểu đệ tử chắp tay chào tôi, giọng nói run rẩy vì có vẻ hơi sợ hãi.

“Ta biết rồi.” - Tôi hờ hững đáp.

Cha của nguyên chủ tìm tôi ư?

Tôi vuốt lại mái tóc rồi ngự kiếm bay về phía Thanh Hành Phong.

Tôi đã tiếp thu toàn bộ ký ức của nguyên chủ, ban đầu ngự kiếm còn chưa thành thạo, thân kiếm còn hơi lắc lư, nhưng rất nhanh tôi đã nắm bắt được phương pháp và có thể đứng vững trên thanh kiếm.

Nhưng mà, trái ngược với niềm vui sướng và sự phấn khích của người hiện đại khi ngự kiếm trong Tu chân giới, tâm trí tôi chỉ toàn là hình ảnh người yêu bị nhục mạ. Vì nội dung chính của tác phẩm tập trung vào “chuyện đó”, tôi đành cố nén cơn buồn nôn lật tung toàn bộ cuốn sách để tìm kiếm điểm yếu của năm tên đệ tử kia, nhưng vẫn không có kết quả.

Vậy là phải tự mình hòa nhập vào thế giới này để mò mẫm và tìm hiểu.

Vừa đến nơi, tôi đã nhìn thấy một thiếu niên tuấn tú khoác áo choàng run rẩy bước ra khỏi lều trúc, khóe mắt rưng rưng, cổ họng hằn rõ vết ửng đỏ.

Cách đi của hắn - các bạn hiểu ý mà.

Tôi: ?!

Lại quên mất, cha của nguyên chủ thích đàn ông.

Và trong thế giới Hải Đường này, đàn ông cũng có thể sinh con.

Người cha còn lại của tôi thì sao?

Ừm, đã biến mất khi độ kiếp.

Tôi: …

Cái thế giới này khiến cho một người yêu đương khác phái như tôi thật khó sống mà.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp