Bộ phim 《Xuân Sơn Tỉnh》 được công chiếu đúng hẹn vào lễ Giáng sinh, phòng bán vé của các rạp chiếu phim lớn đều chật kín.
Có những nhà phê bình phim chờ xem《Xuân Sơn Tỉnh》rốt cuộc là như thế nào, đồng thời cũng có rất nhiều người hâm mộ và người qua đường đã bị thu hút bởi sự tuyên truyền mạnh mẽ trong khoảng thời gian này. Nhiều hơn vẫn là fan của hai bên.
Lúc trước ở suất chiếu sớm Tô Mạn đã xem qua, lúc ấy có không ít nhà phê bình phim được mời tới, chỉ chờ đến buổi công chiếu hôm nay để đăng bản đánh giá phim mà họ đã ấp ủ rất lâu.
Dù sao 《Xuân Sơn Tỉnh》 cũng quay rất tốt!
Mặc kệ khắp nơi nói như thế nào, Nguyễn Đào đã sớm bao trọn, còn đăng Weibo nói mọi người hãy đi xem phim, thuận tiện đăng một cái rút thăm trúng thưởng ra ngoài giải trí một chút.
Kết quả nàng cứ như vậy, làm cho không ít người theo dõi nàng đều noi theo, trong lúc nhất thời trong giới đều hình thành một bầu không khí trực tiếp rút thăm trúng thưởng xem phim.
Làm Nguyễn Đào cũng rất cạn lời, bây giờ sao nàng làm cái gì cũng thành nhiệt độ chong chóng đo chiều gió vậy?
Cũng không trách những người này, dù sao nàng giống như là một con cá koi, mặc kệ làm cái gì cũng sẽ có rất nhiều rất nhiều nhiệt độ.
Cảnh biên tập điên rồ trong 《Chậm thời gian》 thậm chí còn được cảnh sát địa phương Vân Nam dùng làm tài liệu giảng dạy không nên tùy tiện ăn nấm......
Fan hâm mộ đều cười điên luôn, vừa cười hành vi xàm xí của thần tượng nhà mình, vừa chia sẻ sôi nổi, dẫn đến rất nhiều người khi nhìn thấy Nguyễn Đào đều hô "Nữ minh tinh ăn nấm trúng độc".
Nàng không muốn trở thành nữ minh tinh này, được chứ:)
Nàng rưng rưng chia sẻ "Cảnh báo ăn nấm" của cảnh sát Vân Nam, kèm theo dòng chữ: "Nấm ăn ngon quá, rưng rưng ăn ba bát lớn TVT"
【Ha ha ha cô nhóc, bạn nên cẩn thận một chút!】
【Nghe nói ăn nấm có thể hôn Tô Mạn? Xin hỏi xếp hàng ở đâu?】
【Tôi không muốn hôn Tô Mạn, tôi chỉ muốn hôn Đào Đào thôi!!】
【Lầu trên đừng giành vợ với tôi!】
Video xàm xí của nàng cũng được một số người trong giới giải trí chia sẻ, trên cơ bản khách mời cùng nàng quay chương trình giải trí đều cười hì hì chia sẻ, còn nhân tiện trêu cười Nguyễn Đào.
@Chu Túc: Ăn nấm phải chuẩn mực, hai hàng nước mắt Ân Đào.
@Vu Thanh: Đứa trẻ xui xẻo, đề nghị quay một bộ Tây Du Ký, hai người là đủ rồi.
@Phù Hi Dương: Gõ một chuỗi 6 không quá đáng chứ?
@Khúc Trấn: Rất tốt, cảm ơn Sư Ân và Nguyễn Đào đã thử độc cho chúng tôi, may mắn tất cả mọi người vẫn chưa ăn:D
@Đại Xuân: Cảm ơn Sư Ân và Nguyễn Đào, nếu không thì là ô đỏ, ô trắng, mọi người cùng nằm trên ván hết rồi.
【Ha ha ha ha ha cười chết tôi rồi, lúc idol nhà mình thoát vòng nhất lại là video xàm xí!】
【Còn có video tuyên truyền pháp trị nữa, ai có thể ngờ tới idol nhà ta còn chưa có tác phẩm chính thức mà đã có độ nổi tiếng cao như vậy đâu.】
【Lầu trên bạn không cần phải khoe ngầm!】
【Không ai phát hiện nhân duyên của Đào Đào thật sự rất tốt sao? Hầu hết tất cả khách mời từng hợp tác với cô ấy đều chia sẻ luôn kìa!】
【Người mù, bạn phát hiện ra điểm mấu chốt rồi.】
Nguyễn Đào ngồi trong xe, vừa xem điện thoại, vừa căm giận chọc màn hình.
"Thật đáng ghét, hu hu hu! Vu Thanh bọn họ thế mà cũng đang chê cười em hu hu hu!"
Tô Mạn lái xe đến rạp chiếu phim, nghiêng đầu nhìn nàng.
Nửa khuôn mặt Nguyễn Đào đều phồng lên, trông giống như một con chuột hamster đáng yêu, đôi mắt sáng ngời, trong veo.
"Sao thế?"
"Hu hu, video em và Sư Ân ăn nấm trúng độc lần trước, bị cảnh sát coi là tài liệu tuyên truyền phản diện, bảo mọi người đừng tùy tiện ăn nấm, kết quả tất cả mọi người đều chuyển đến cười nhạo em."
Lại nói tới chuyện lần trước nàng ăn nấm, lông mày Tô Mạn cũng nhíu theo.
"Lần trước em còn nói muốn sinh con với chị."
"???"
"Còn nói chị ngược đãi em, em sống rất cực khổ."
Nguyễn Đào không nhịn được, nuốt một ngụm nước miếng, nhỏ giọng giải thích: "Lúc trước khi em muốn thi kỳ thi nghệ thuật, chị quả thật rất hung dữ với em!"
"Rất hung dữ?"
Nguyễn Đào gật đầu như gà mổ thóc: "Ừ ừ rất hung dữ! Còn không cho em ăn no, nói sẽ béo lên hu hu hu, dẫn đến sau này em không thích ăn cơm nữa."
"...... Hôm qua em mới ăn hai bát cơm, là nữ diễn viên ăn nhiều nhất trong đoàn phim."
"Em mặc kệ, dù sao trước kia chị đã rất hung dữ với em, còn thường xuyên bắt em đi chạy bộ, 5 km đó, chị biết bình thường chỉ có quân nhân mới chạy 5 km không? Em có phải bộ đội đặc chủng đâu."
Tô Mạn cười, cô đeo một chiếc mắt kính có dây xích dài, từ bên cạnh nhìn cô, có thể nhìn thấy sống mũi cao thẳng của cô, bộ kính mắt kia bất ngờ tăng thêm cho cô một ít cảm giác cấm dục.
Trên dây xích kim loại có mấy viên trân châu điểm xuyết, cô búi tóc, trên trán rơi xuống một sợi tóc hơi xoăn, khiến cả người Tô Mạn trông nhiều thêm mấy phần đa tình, khiến Nguyễn Đào cảm thấy Tô Mạn hiện tại so với mỹ nhân trên mây luôn cao cao tại thượng trước kia, nhiều hơn một chút vị hồng trần.
Giống như ít đi vài phần xa cách, nhiều hơn một chút dịu dàng, với càng nhiều hơn cảm giác thân thiết.
Hôm nay cô tô son màu cherry, trông có vẻ giống như quả cherry mê người, được màu da của cô làm nổi bật đặc biệt thu hút, khiến Nguyễn Đào không hiểu sao muốn biết son môi của cô có vị gì.
"Bộ đội đặc chủng nào chạy 5km mà cần đến một giờ?"
Nói đến đây Nguyễn Đào có chút chột dạ.
"Khi đó em không có một lần là thật sự chạy xong, mỗi ngày chạy đến một nửa thì đi tìm các bạn nhỏ của em cùng đi chơi."
"...... Làm sao chị biết? Chị cài camera giám sát trên người em à?"
"Đối với em mà còn cần camera giám sát?"
"......"
Tô Mạn nghiêm túc nhìn đường phía trước, lại mở miệng nói: "Hôm qua ba em tìm chị, bảo chị và em chia tay."
Những lời này của cô có chút đột ngột, khiến lòng Nguyễn Đào lộp bộp, nhưng vừa nghĩ đây đúng là chuyện Nguyễn Danh Thành có thể làm, có chút căng thẳng nhìn Tô Mạn.
"Chị không đồng ý chứ?"
"Đương nhiên là không, có điều xem ra ông ấy cũng chỉ nói vậy thôi, chị có thể hiểu được, đứng trên lập trường của người cha cho dù em ở bên ai, ông ấy cũng sẽ lựa chọn phản đối."
Nguyễn Đào thở phào nhẹ nhõm, nàng cũng hiểu Nguyễn Danh Thành sẽ tìm Tô Mạn, lập tức tò mò Nguyễn Danh Thành đã nói gì với Tô Mạn.
"Cũng không có nói gì, chỉ là muốn một lần nữa chia cho chị một ít tài sản, nhưng chị từ chối rồi, là em nhắc tới với ông ấy à? Sợ chị thiệt thòi đến vậy sao?"
Nguyễn Đào đương nhiên gật đầu: "Đương nhiên, dù sao hôn nhân của hai người mặc dù chỉ tồn tại trên danh nghĩa, nhưng thật sự đã từng tồn tại, ít nhất là tồn tại trên danh nghĩa pháp lý, sau khi ly hôn sẽ đền bù cho chị, đây là việc nên làm."
Lúc nàng nói chuyện nghiêm túc lại đáng yêu, những lời này được nàng nói như lẽ đương nhiên, là thật lòng thật dạ đang lo lắng Tô Mạn sẽ chịu thiệt thòi ở trong mối quan hệ kia.
Ánh mắt Tô Mạn sáng lên, khoé miệng cũng nở nụ cười như có như không.
Cô đã quen bị người ta đòi hỏi, đây là lần đầu tiên có người không có bất kỳ lý do gì dâng hiến cho cô.
Cô lái xe đi vào bãi đỗ xe của rạp chiếu phim, ánh sáng tối dần, trong ánh sáng lờ mờ, giọng nói của Tô Mạn cũng vang lên bên tai Nguyễn Đào.
"Chị nói với ông ấy rằng tiền bạc theo nghĩa thế tục không được tính là bồi thường cho chị, bản thân chị vậy là đủ rồi."
Tô Mạn quả thật không thiếu tiền, bất kể là quay phim hay là chuyện kinh doanh của chính cô, kiếm tiền cũng không ít.
Nguyễn Đào hơi sửng sốt, Tô Mạn dừng xe xong, tắt đèn xe trên đỉnh đầu, đưa tay kéo nàng lại giam cầm trong lòng mình.
"Có điều nếu Đào Đào lo chị chịu thiệt như vậy, cứ dùng bản thân đến bù đắp cho chị đi, em nói được không?"
"Được chứ."
Mùi nước hoa của hai người hòa vào nhau, Nguyễn Đào cũng được như mong muốn nếm được mùi son môi của đối phương.
Là vị chocolate, rất ngọt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT