Sau khi Hứa Bạc Tô bị đánh xong, gãi mái tóc rối loạn:"Cũng không phải, dâu tây, nếu có khác thường...ví dụ quần bị dơ, ngứa gì đó, em nhất định phải chú ý." Chống lại ánh mắt như muốn giết người của Trương Tự, anh căng da mặt nói tiếp: "Đã sinh hoạt X rất dễ bị bệnh."
"Vậy không cần sinh hoạt X nữa!"
Trương Tự tức giận.
"Vậy cũng không được..." Hứa Bạc Tô nói: "Người chung quy không thể vì bị mắc nghẹn mà không ăn nữa."
"Cút!" Trương Tự đẩy anh ra, rầm một tiếng đóng cửa lại.
Hứa Bạc Tô nằm sấp trên cửa, vỗ cửa: "Dâu tây, đừng tức giận, có cái gì để xấu hổ cơ chứ."
"Ai mẹ nó nói với anh tôi đang xấu hổ." Trương Tự nói năng thô lỗ: "Con mắt nào của anh nhìn ra tôi đang xấu hổ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play