"Cậu là sinh viên đại học K, vậy tại sao bạn trai cũ của cậu nói cậu không có văn hóa?" Thẩm Phi Khanh nghi ngờ nói, làm việc không lộ dấu vết.
Hứa Bạc Tô vừa quan tâm người bên cạnh, vừa lén lút giơ ngón cái với anh em.
Nâng giá trị thù hận, rất hay.
"Thằng rẻ tiền." Quả nhiên vừa nhắc đến Vu Thư Dương, Trương Tự liền bùng nổ, đặt chai bia lên bàn, cắn răng xoắn tay áo nói: "Ông đây thật sự mắt bị mù mới nhìn trúng loại người ghét nghèo thích giàu ham hư vinh, má nó! Lãng phí thanh xuân!"
Lục Khải cũng lòng đầy căm phẫn nói: "Đúng! Cái loại rác rưởi trong mắt chỉ có tiền và địa vị, xách giày cho anh em tôi cũng không xứng!"
Lôi kéo Trương Tự nói: "Cậu biết anh em tôi chứ? Cậu ta là thái tử trong nhà có quặng mỏ, vừa chung thủy vừa dịu dàng, đàn ông tốt hiếm có, tốt hơn bạn trai cũ cậu một vạn lần!"
Thẩm Phi Khanh đỡ trán...miệng của tên ngốc này y chặn không nổi, mục tiêu quá rõ ràng rồi được chưa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play