"Muốn anh không?" Hứa Bạc Tô mang người đến đỉnh sóng, bắt đầu đủ kiểu thao tác dâm đãng, giả vở hỏi Trương Tự để cậu khoa trương khen ngợi anh.
"Muốn." Nếu Trương Tự trước kia, có thể sẽ xấu hổ ngang bướng với Hứa Bạc Tô, không chịu thua, nhưng hiện tại cậu không thế, vì cậu đã giác ngộ, phàm mình miệng ngọt một tí, có thể qua mắt Hứa Bạc Tô ngốc nghếch.
"Vậy anh thương em." Hứa Bạc Tô hôn đầu mặt cậu, chỉ mong sao nhét cậu vào trong máu xương mình.
Sợ cậu lạnh, nóng, bị thiệt, đói, sợ cậu ở nhà không vui.
"Vâng, thương em." Trương Tự trả lời, thậm chí nói không ra lời.
Trán tựa trán, không biết qua bao lâu, Hứa Bạc Tô cười khẽ một tiếng, rồi thuận theo tự nhiên không kiềm nén nữa, để cho Trương Tự nghe thấy thanh âm của anh.
Trương Tự rất thích điểm này, dù sao thanh âm người đàn ông của cậu dễ nghe như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play