Sau khi biết Trương dâu tây mang thai, nụ cười tươi trên mặt chưa từng biến mất.
Dường như đã an tâm, nhưng lại có một loại lắng dâng lên đầu tim.
Đều là những lo lắng lung tung, hoặc chăm sóc Trương Tự không tốt, hoặc sợ mình không biết cách làm cha.
Tuy biết những cái này đều còn sớm.
Còn sớm.
"Cuộc đời thật kì diệu." Hứa Bạc Tô cười nói.
"Phải đó." Trương Tự chậc lưỡi, nhận lấy khăn giấy Hứa Bạc Tô đưa qua lau một lát: "Lui xuống đi, trẫm muốn đi ngủ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT