Nhìn cục cưng nhỏ bé đã mang thai, Hứa Bạc Tô thật sự không biết phải dịu dàng ra sao mới khiến đối phương cảm nhận được an toàn và an ủi, anh chỉ có thể dịu dàng hôn lên mi tâm, vành môi, gương mặt của Trương Tự, rồi lại ôm người vào trong lòng: "Cho nên em đừng sợ, an tâm đợi con đến là được."
Trương Tự dựa sát vào lồng ngực dày rộng, nghiêng mặt dán sát vào nhịp tim đập không yên của đối phương, sao lại không biết Hứa Bạc Tô còn căng thẳng hơn cậu, nhưng vì để cậu an tâm, chỉ có thể giả vờ bình tĩnh.
"Được, anh cũng đừng sợ." Trương Tự ôm lấy anh.
Hứa Bạc Tô cười, ngón tay chậm rãi vuốt ve lưng dâu tây của anh, qua một lát, anh lần nữa cúi đầu nhìn mặt Trương Tự: "Dâu tây, em không vui sao?"
Phản ứng của Trương Tự quá bình tĩnh, thu hút sự để ý của Hứa Bạc Tô.
"A không có." Trương Tự chớp mắt nói: "Em biết trước mấy ngày rồi, hôm ấy còn ngồi lăn qua lăn lại ở đây."
Chỉ là hiện tại đã quen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play