Vốn là Lạc Táp đã ngồi dậy, nhưng nghe Tưởng Mộ Tranh nói vậy thì nằm xuống lại.
"Làm sao vậy? Không đi nữa?"
"Ừ, anh đi đi."
Tưởng Mộ Tranh cười: "Thế anh cũng không đi nữa."
Anh cũng nằm xuống, đắp chăn lại đàng hoàng, trong chăn thì ôm chặt lấy cô, thỉnh thoảng lại hôn lên môi cô.
Lạc Táp bị anh ôm đến thở không nổi: "Anh buông ra một chút đi."
"Không buông."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play