Đến giữa trưa thì nhóm người Phó Duyên Bác rời đi, bọn họ vừa rời đi, toàn bộ đại đội số 2 đều nhẹ nhàng thở ra, đặc biệt là Lạc Táp.
Trình Diệc đi ra ngoài tiễn bọn họ, trường bắn không ai trông coi, mọi người túm tụm lại tán gẫu.
Mấy cô gái thì nói Phó Duyên Bác, mấy chàng trai thì còn đang cảm khái kỹ thuật bắn của Lạc Táp.
Lạc Táp dựa vào tường nghỉ ngơi, lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trong lòng bối rối, vẫn luôn nghĩ đến chuyện Tưởng Mộ Tranh giúp cô bắn bia.
Chu Nghiên còn chưa hết hưng phấn, cô ấy đã sớm quen với thái độ bình đạm không màng hơn thua của Lạc Táp, nếu đến nói với Lạc Táp thì giống như nói với đầu gối vậy chẳng được gì, cô liền chạy qua chỗ khác, bắt đầu nhiều chuyện về Phó Duyên Bác, chủ yếu là nhìn thử đánh giá của người khác về anh ta.
Tất cả mọi người đều nói tốt mới là thật sự tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT