Lạc Táp hơi nhíu mày lại, phảng phất như đang bị ai quấy rầy giấc ngủ, cô có chút bất mãn, tay phải đặt ở cạnh người chợt nâng lên, nhưng giống như không có gì sức lực gì, nháy mắt lại buông xuống.
Ngón tay khẽ cuộn lại, đầu ngón tay cào nhẹ vào sofa.
Lại tiếp tục ngủ say.
Tưởng Mộ Tranh cảm thấy buồn cười, nhẹ nhàng đặt ngón trỏ của mình vào lòng bàn tay cô, cho cô nắm chặt.
Đầu tiên là Lạc Táp vô thức dùng sức nắm lấy nó, sau đó có cảm giác không đúng, lại buông ra, còn không thoải mái mà dịch qua một bên, thân thể cử động một chút, sau đó quay đầu qua bên kia, rồi an tĩnh trở lại.
Tưởng Mộ Tranh cười, vẫn nhìn chăm chú vào cô, giống như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật.
Một tác phẩm có thể nói là hoàn mỹ, ngoại trừ phong cách thiên về lạnh lùng, nhưng tì vết không che được ánh ngọc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT