Giọng điệu của anh hiếm khi dịu dàng như vậy, như đang dỗ dành tiểu hài tử. Có trong lòng cô như có thứ gì đó như sợi lông vũ mềm mại quét qua, nhưng cảm giác khác lạ ấy còn chưa kịp bắt giữ thì đã lập tức biến mất.
Trước kia Chu Nghiên từng nói qua, trái tim cô như mặc một chiếc áo giáp được tạo thành từ nguyên liệu đặc biệt, cả súng đạn cũng không xuyên qua nổi.
Cho nên lớn như vậy, mà cô chưa từng động lòng với ai cả.
Lạc Táp thất thần một lát, trả lời anh: "Tôi không ăn."
Không phải cô làm ra vẻ, mà là từ nhỏ đến lớn cô đều không thích đồ ngọt. Kem thì lại càng hiếm khi ăn, đặc biệt bây giờ thời tiết đang lạnh, cô sẽ càng không ăn.
Hiển nhiên Tưởng Mộ Tranh chẳng có nhiều kiên nhẫn, không để ý tới cô nữa, quay đầu nói chuyện với người bán hàng.
Vài phút sau, anh đi ra khỏi cửa hàng tiện lợi, một tay cầm điếu thuốc, một tay cầm kem, hộp kem là cái loại lớn nhất trong cửa hàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play