Đến tháng chạp động vật thường bắt đầu ngủ đông. Tuy sói xám vẫn hoạt động trong thời gian mùa đông nhưng thời gian ngủ cũng tăng lên. Đã thế bên ngoài còn có tuyết cả đêm, không khí vô cùng lạnh, còn trong phòng thì ấm áp như mùa xuân khiến người ta càng thêm không muốn ra ngoài.
Chuông sớm vang lên phía xa nhưng hai người nằm trên giường chẳng có động tĩnh gì. Họ chỉ dùng một cái chăn bông, dù sao cũng chỉ có hai người, Doanh Chu lại ẩm sực vì thế bên trong ổ chăn cực kỳ dễ chịu lại thoải mái. Kết giới chặn tiếng tranh cãi ầm ĩ của đám thụ yêu, ngoài cửa là cảnh Bạch Vu Sơn lặng yên.
Ánh nắng nhạt xuyên qua màn giường chiếu vào trong phòng. Bầu không khí tĩnh lặng này quả thực có thể khiến con người ta ngủ ba ngày ba đêm liên tục. Tiểu Xuân rúc trong lòng Doanh Chu cọ cọ, trên người là chăn ẩm.
Nàng thầm nghĩ: thoải mái quá, không muốn dậy tí nào. Doanh Chu cũng ngủ say và âm thầm tán thành: Quả thật không muốn dậy. Hai người đều vùi đầu trong chăn và không muốn nhúc nhích. Nhưng chính vào lúc này có một đoàn người đang đảo quanh khu rừng rậm ở sườn núi.
Bọn họ đều là những thanh niên cao lớn, cường tráng với tuổi đời còn trẻ, lưng đeo tay nải hoặc giỏ trúc và đang ngửa đầu nhìn sắc trời hoặc nhìn quanh phán đoán phương hướng. “Chúng ta lạc đường thì phải?"
Có người vừa đi vừa hỏi, "Sao ta cứ thấy chỗ này quen quen giống như đã tới rồi nhỉ?"
“Ta nhớ các tiền bối từng nói Bạch Vu Sơn có thủ thuật che mắt, nếu không dựa theo cảm ứng của nanh sói để đi thì rất dễ bị lạc đường.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT