“Con người ư?” Doanh Chu kinh ngạc, “Là người tu đạo sao?”
“Làm gì có người tu đạo nào có lòng tốt trợ giúp yêu quái tu luyện? Bọn họ đuổi đánh ta còn không kịp ấy.” Ông chủ dỗ dành đứa con trai và nói đùa, “Đó chính là một người phàm tầm thường, bộ dạng nhìn khá quen. Không biết hắn tìm hiểu được tin tức từ đâu nhưng thân là con người lại biết rất nhiều thứ của yêu quái.”
Tiểu Xuân thuận miệng nói: “Không kỳ quái đâu, Bạch Ngọc……”
Mới nói tới một nửa nàng đã nhớ tới cái gì đó và trộm liếc Doanh Chu một cái sau đó vội nuốt lời còn lại vào bụng, miệng im thin thít.
Tên kia vẫn thong thả ung dung ngồi ăn mỳ. Hắn nuốt một miếng thịt cuối cùng rồi mở miệng nói mà không hề nhìn nàng, “Ngươi muốn nói thì nói đi, ta cũng không thèm để ý cái này.”
Nàng nhẹ mấp máy môi nhưng vẫn quyết định không nói nữa. Vì cái tên Doanh Chu này nhiều khi rất là …… nói một đằng nghĩ một nẻo.
Tiểu Xuân ngượng ngịu dùng mấy đầu ngón tay còn lại múc canh uống. Đột nhiên nàng thấy hắn mở miệng nói: “Há mồm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play