[VONG TIỆN] OAN GIA ĐÚNG LÀ KHÓ CHƠI

Phiên ngoại 7: Có thể diện


2 tháng

trướctiếp

Đã nói từ trước là đêm giao thừa và mùng một ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, mùng hai và mùng ba sẽ đi Vân Mộng, nhưng chính Ngụy Vô Tiện trong lúc hồ đồ hiếm thấy mà nằm trên giường ngủ chẳng biết trời trăng là gì, Lam Vong Cơ lại vẫn nhớ thật rõ ràng.
Lúc Ngụy Vô Tiện thức giấc đã mang vẻ mặt ngái ngủ ngồi ở phòng bếp, trên người còn được bọc một lớp áo lông cáo thật dày, lông nhung mềm mại cọ qua cọ lại trên khuôn mặt vừa tỉnh ngủ còn đang hồng hồng của hắn. Ngoài ra trên người còn mặc một lớp ngoại bào màu trắng, chỉ cần nhìn hoa văn mây cuộn thêu bên trên đã biết ngay đó là áo của ai. Ngụy Vô Tiện nóng đến mức cả người đổ mồ hôi, thầm nghĩ cũng đâu cần phải bọc kín như vậy, cúi đầu nhìn cái lò sưởi nhỏ chẳng biết Lam Vong Cơ nhét vào tay hắn từ khi nào, sau đó đặt lên trên bàn. Tuy là một gáy đầy mồ hôi, nhưng vẫn cố chấp túm chặt lấy áo lông cáo bao quanh mình, chỉ để lộ ra ngoài một nửa khuôn mặt nhỏ nhắn, ngửi ngửi mùi đàn hương nhẹ nhàng còn lưu lại trên ngoại sam, trong lòng cảm thấy thỏa mãn vô cùng, đến khóe miệng cũng cong lên.
Ngày trước ở Liên Hoa Ổ ăn mặc mỏng manh chạy loạn khắp nơi cũng chẳng thấy có vấn đề gì, kết quả sau khi thành thân đi đâu cũng được người ta cẩn thận bọc kín mít, giống như sợ hắn bị lạnh chết vậy. Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ chính hắn cũng không kiều quý như vậy, ngược lại cảm thấy Lam Vong Cơ mới giống một cây cải trắng dễ hỏng ấy. Nhưng mà hai người bọn họ đều luôn cảm thấy đối phương cần được chiều chuộng, cho nên theo thói quen dỗ dành thêm một chút.
Ngụy Vô Tiện còn chưa ngửi đủ mùi đàn hương thì bỗng nhiên có từng tia từng tia mùi thơm xông thẳng vào mũi hắn, thơm đến mức tinh thần hắn lập tức phấn chấn, ngẩng phắt đầu lên nhìn về phía hai người đang bận rộn lúi húi nấu gì đó bên cạnh bếp.
“Thơm quá đi!”
Mùi hương kia cực kỳ quen thuộc, chính là canh sườn hầm củ sen mà hắn thích nhất, lúc này trên bếp lại đang hầm những tận hai nồi. Giang Yếm Ly nghe thấy giọng hắn, lập tức tạm ngừng nhỏ giọng nói chuyện với Lam Vong Cơ, quay đầu nhìn về phía cái cục bông lớn tròn tròn đang xoa xoa tay kia, nở nụ cười:
“A Tiện ngủ ngon thật đấy, không nghĩ tới bôn ba cả một chặng đường không tỉnh, lúc này lại bị mùi canh đánh thức.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp