[VONG TIỆN] OAN GIA ĐÚNG LÀ KHÓ CHƠI

153-156


2 tháng

trướctiếp

153.
“Ngoan, há miệng.”
Lam Vong Cơ kiên nhẫn lặp lại lần thứ mười. Ngụy Vô Tiện vẫn che miệng, lắc lắc đầu, để lộ ra vài tiếng nức nở khàn khàn nhỏ vụn. Rõ ràng là khóe mi không hề có tí nước mắt nào, nhưng mà nghe qua lại thấy vô cùng tội nghiệp, chẳng khác nào bị người đặt trên thớt, toàn thân trên dưới để lộ vẻ kháng cự. Đầu gối co lại, cuộn tròn người ngồi nép vào một bên giường, căng thẳng hệt như lâm đại địch. Nói đến chuyện này, đại khái là thân hình thiếu niên còn chưa hoàn toàn phát triển, khuôn mặt ngây ngô, cơ thể cao gầy, thắt lưng cùng tứ chi săn chắc hữu lực, vì vậy cho nên trên mặt để lộ ra biểu tình giống hệt một đứa bé thì cũng không khiến người ta cảm thấy kỳ quái, chỉ sinh ra một cỗ xúc động muốn ôm hắn vào lòng mà vỗ về dỗ dành.
Lam Vong Cơ: “…”
Lam Vong Cơ thở dài, đặt chén thuốc xuống cái bàn nhỏ bên cạnh, sau đó vươn tay ra gọi Ngụy Vô Tiện.
“Ngụy Anh, qua đây.”
Ngụy Vô Tiện thấy y đã đặt cái chén thuốc chỉ ngửi mùi thôi cũng đắng muốn chết đó xuống thì trái tim đang treo cao cũng thả lỏng. Đôi mắt đen láy chậm rãi đảo qua đảo lại giữa chén thuốc và Lam Vong Cơ một lúc lâu, cuối cùng nỗi sợ hãi cũng bị ý niệm muốn ôm ôm trong đầu đè bẹp, khuôn mặt tràn ngập ý cười, he he một tiếng rồi nhào vào lồng ngực Lam Vong Cơ, ngẩng đầu hôn chụt lên má y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp