[VONG TIỆN] OAN GIA ĐÚNG LÀ KHÓ CHƠI

140-143


2 tháng

trướctiếp

140.
Lam Hi Thần vốn đã đến Lan thất và Tĩnh thất tìm Lam Vong Cơ nhưng không thấy, trong lòng biết rõ sau khi tan lớp mười phần có chín là y đến Tàng Thư Các, cho nên mới tiến vào bên trong tìm người. Chiếc bàn Lam Vong Cơ hay ngồi không có ai, chỉ có một tờ giấy cùng chiếc bút lông đang gác trên nghiên mực, Thao hà thạch nghiễn[1] vẫn còn chút mực chưa khô, chắc hẳn là chưa ra khỏi Tàng Thư Các, vậy thì chỉ có thể vào bên trong tìm sách mà thôi.
[1] Thao hà thạch nghiễn: một loại nghiên mực có từ đời Tống, dùng đá ở sông Thao thuộc huyện Lâm Đàm, tỉnh Cam Túc chế tác. Đá sông Thao mát như ngọc, xanh như chàm, tính đá êm ái, mềm mại, có hoa văn nhuyễn như tơ, rất thanh nhã, mỹ lệ.
Nhưng Tàng Thư Các của Vân Thâm Bất Tri Xứ rất đa dạng, tầng tầng lớp lớp giá sách làm bằng gỗ mun vừa rộng vừa cao, từ phía trên nhìn xuống sẽ thấy tựa như từng ô vuông dài nhỏ chỉnh tề sắp hết hàng này đến hàng khác, chẳng khác nào chuỗi hạt trên bàn tính. Lúc đi tìm sách nếu trí nhớ không tốt một chút có khi có dễ lạc bên trong. Lam Hi Thần gọi hai tiếng nhưng không nghe thấy ai đáp lại, nhíu mày nghi hoặc băng qua một giá sách, muốn tiến sâu vào bên trong. Bỗng nhiên chân giẫm phải vật gì đó, cúi đầu nhìn xuống chỉ thấy một tờ giấy mỏng nhăn nhúm đến mức không chịu nổi, chắc hẳn là trước khi mở ra đã bị ai đó vò loạn thành một cục. Tuy chỉ là một trang giấy nhỏ được gấp lại không đáng đặt vào mắt, nhưng nếu xuất hiện ở trên sàn nhà sạch bong không có lấy một hạt bụi của Tàng Thư Các thì đúng là có chút chói mắt.
“Cái gì đây nhỉ?”
Lam Hi Thần chần chừ suy nghĩ trong chốc lát, cúi người muốn nhặt vật đó lên. Chẳng lẽ thứ này là do Vong Cơ đánh rơi sao?
‘Cọt kẹt!’

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp