[VONG TIỆN] OAN GIA ĐÚNG LÀ KHÓ CHƠI

124


2 tháng

trướctiếp

124.
“Ưm…”
Giữa nụ hôn ấm nóng tinh tế có trộn lẫn một tia kịch liệt, bàn tay đang túm lấy áo Lam Vong Cơ của Ngụy Vô Tiện cũng lập tức siết chặt.
Bàn tay đang vuốt ve khắp cơ thể cũng không vội vã cởi lớp quần áo mỏng cuối cùng ra, dường như chỉ muốn xoa dịu sự căng thẳng của hắn, dịu dàng mơn trớn ở điểm nhạy cảm chỉ cần day nhẹ sẽ lập tức mềm nhũn toàn thân của Ngụy Vô Tiện, kích thích đến mức mấy đầu ngón chân hắn co quắp lại, cả người xụi lơ ngoan ngoãn nằm dưới thân Lam Vong Cơ. Đôi mắt đen láy được phủ một tầng hơi nước mông lung, đầu lưỡi thơm ngọt bị người ta ngậm lấy không ngừng mút mát. Lam Vong Cơ hơi nghiêng mặt, nụ hôn trở nên thong thả hơn, giống như chỉ đơn giản cọ cọ hoặc như có như không mà khiêu khích đôi môi Ngụy Vô Tiện, thưởng thức từng tiếng thở dốc nhỏ vụn tinh tế tràn ra từ khuôn miệng của thiếu niên. Khuôn mặt trắng như ngọc nhìn qua thì vô cùng bình tĩnh, thế nhưng hàng mi dài đang rung động lại tố cáo sự bất an của chính chủ, một tay bao trọn vòng eo thon gọn của tiểu đạo lữ nhà mình, tay còn lại nương theo vạt áo lỏng lẻo của Ngụy Vô Tiện mà sờ vào bên trong, nắm lấy cạp quần rồi kéo xuống, để lộ ra hơn nửa bờ mông trắng nõn đầy đặn của thiếu niên.
Mông của Ngụy Vô Tiện vừa mềm mại vừa căng tròn, hệt như hai quả đào trắng ngọt ngào, lúc nằm trong tay y còn run lên rất khẽ. Lam Vong Cơ biết Ngụy Vô Tiện lúc này rất căng thẳng, hai bên đùi luôn vô thức muốn khép lại, lúc đắm chìm trong nụ hôn thỉnh thoảng vẫn có chút khước từ. Ngụy Vô Tiện đúng là bị cảnh tượng nhìn thấy lúc ở Điểm Hương lâu dọa sợ, hơn nữa chính y đầu tối vừa nãy có phần cưỡng ép nhét ngón tay vào bên trong, làm đau hắn, cho nên bây giờ cả người hắn căng lên. Trái tim đang đập dồn dập không ngừng của Lam Vong Cơ như rơi xuống chỗ nào đó vô cùng mềm mại, bàn tay vuốt ve dọc thân thể Ngụy Vô Tiện, dịu dàng day ấn những chỗ thường ngày y chỉ cần sờ qua cũng đủ khiến hắn thoải mái đến mức thở gấp. Đúng như dự đoán, trong chốc lát cả người Ngụy Vô Tiện mềm nhũn nằm trên giường, hai chân run lẩy bẩy mở rộng ra.
Hai người tâm ý tương thông chẳng qua mới được vài ngày, nhưng lúc lăn giường cả hai đều thích nhất là sờ loạn nhéo loạn, trên người Ngụy Vô Tiện có chỗ nào mẫn cảm, Lam Vong Cơ đều sờ không biết bao nhiêu lần. Y chỉ cần động tay động chân một chút thì Ngụy Vô Tiện chỉ còn nước há miệng mà rên rỉ.
“Lam Trạm, ta…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp