12
Để đề phòng hai nhà mắng chửi nhau, tổ chương trình kiểm soát bình luận chính xác, lợi dụng kết nối cưỡng ép chuyển chủ đề.
【Tiểu Bùi từ khi nào bắt đầu chú ý đến chị Thẩm vậy?】
Bùi Thanh Nghiên nghiêng đầu, liếc nhìn tôi một cái. Ai ngờ tôi chỉ muốn tìm một cái khe đất chui vào.
Tên nhóc tốt, em nhất định đừng nói là ở quán bar Twilight, nếu không chị đây mặt mũi mất hết!
Trong lúc hai mắt nhìn nhau, tôi nghe thấy thiếu niên trả lời——
"Vào ngày sinh nhật 16 tuổi của em."
Tôi ngơ ngác: "A?"
Ông chồng đáng thương: "A?"
Dưa chín: "A?"
16 tuổi... chẳng lẽ cậu ấy là!
Lần này, thật sự chuyển dời lực chú ý rồi. Bởi vì lời vừa dứt, toàn mạng bùng nổ. #Bùi Thanh Nghiên Thẩm Chi Ý#
#Ảnh đế Thương Thời Tự mất đi tình yêu#
#Chúng ta vẫn không biết chị dâu và Tiểu Bùi ngày sinh nhật 16 tuổi đã xảy ra chuyện gì#
#Luận cướp đoạt tình yêu#
#Thẩm Chi Ý em đừng có mà biết chơi quá#
Bùng nổ hot search, lập tức càn quét top 10.
Bình luận cuộn thời gian thực càng là điên loạn sôi nổi.
【Thương Thời Tự: Tình yêu là một tia sáng, chiếu xanh đến mức anh phát sáng! Khóc lóc thảm thiết!】
【Chị, chị gái duy nhất của em, coi như em cầu xin chị, dạy em cách câu đàn ông đi hu hu hu hu!】
【Thẩm Chi Ý: Đừng ồn, em đang nướng BBQ.】
【Ây da, thật sự không cần thay anh Tự lên tiếng sao? Anh em người ta sắp vỡ vụn rồi.】
【Muốn có bạn gái từ trên trời rơi xuống, muốn may mắn như này, tôi muốn ghen tị đến mức cười nhảy lầu rồi! Ha ha! Tôi điên rồi!】
【Trời ơi! Đúng là tuổi trẻ tài cao, vừa lên tiếng đã lên hot search! Biết gãi đúng chỗ ngứa!】
【Nghịch thiên, Thẩm Chi Ý ăn trong bát nhìn trong nồi, chỉ có thể nói ba người này toàn là kẻ điên.】
Cô gái kết nối với Bùi Thanh Nghiên kia đầy mặt phấn khích, cố gắng tiếp tục hỏi.
Bùi Thanh Nghiên chỉ lắc đầu: "Những chuyện còn lại, là bí mật."
Quả thật là bí mật. 13
Đợi đến khi đến lượt tôi.
【Chị Thẩm đối với hot search hôm nay có suy nghĩ gì không?】
Tôi đầy mặt chán chường, dùng ngón tay đeo nhẫn chỉ vào đầu mình: "Haizzz?"
"Cuộc sống nhạt nhẽo của tôi, bị bịa đặt đến mức náo nhiệt nha."
14
Trạm đầu tiên coi như gian nan vượt qua.
Kết thúc, chúng tôi dựa theo sắp xếp của tổ chương trình mỗi người về phòng.
Vào đêm, có người gõ cửa. Tôi không để ý, bởi vì hiện tại mở cửa có chút bất tiện.
Tiếng gõ cửa biến mất một lúc sau, trên người truyền đến một cỗ sức nặng khó hiểu, đè chặt khiến tôi thở không nổi.
Trong bóng tối yên tĩnh, xúc giác trở nên nhạy bén.
Người nọ duỗi một ngón tay ra, mập mờ chống đỡ ở giữa môi tôi, hơi thở nóng bỏng phả vào bên tai tôi.
Lại cúi người xuống, mười ngón tay gắt gao nắm chặt cùng tôi, tư thế thân mật.
Tôi bỗng nhiên tỉnh táo.
Là ai!
Là ai đang leo lên giường trẫm?
Tôi cố gắng đẩy tên côn đồ thối kia ra, lại vô tình sờ đến eo thon gầy, lồng n.g.ự.c hoàn mỹ rắn chắc của người đàn ông.
Xúc giác quen thuộc quá.
Ồ hố!
Đây chẳng phải là ông chồng đáng thương của tôi sao!
Người đàn ông khẽ hừ một tiếng, hơi thở dần dần dồn dập.
Bàn tay to đột nhiên ôm lấy eo tôi, anh khàn giọng giải thích: "Bảo bối. Em đừng đuổi anh đi..."
"Anh là sợ tên trà xanh c.h.ế.t tiệt kia lẻn vào nhà!"
Giữa mười ngón tay đan xen, phân tử mập mờ đang gào thét lên men.
Tôi thoát ra một tay, sờ sờ đầu chó của ông chồng đáng thương: "Kỳ thực..."
Chưa nói xong, một bóng người thon dài cao gầy đột nhiên xuất hiện. Thương Thời Tự vô thức ôm chặt tôi, nghiêng người ngồi dậy, quay đầu quan sát bốn phía.
Sau đó, vừa vặn đụng phải Bùi Thanh Nghiên bò ra từ gầm giường tôi...
Thiếu niên ánh mắt khẽ động, trán toát ra một tầng mồ hôi mỏng, vẫy tay với Thương Thời Tự hoàn toàn c.h.ế.t máy một cách khó hiểu.
Giọng nói nửa là khiêu khích: "Hi, anh chồng chị."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT