Bà và bố lần lượt qua đời, khiến Vệ Mẫn trở thành trẻ mồ côi chỉ trong một đêm, anh mất đi chỗ dựa.
Anh như lớn lên trong một đêm.
Ôn Từ nhìn thấy, ngoài cảm thấy đau lòng cũng không còn suy nghĩ nào khác, cô cố gắng ở bên anh càng nhiều càng tốt.
Trong đêm khuya, Vệ Mẫn giật mình tỉnh giấc từ cơn ác mộng, nhìn thấy Ôn Từ đang ngủ bên cạnh, không dám đánh thức cô, chỉ có thể lặng lẽ nắm chặt tay cô.
Ôn Từ vốn là người ngủ rất nông, cô đối diện với anh trong bóng đêm, mười ngón tay đan chặt vẫn chưa đủ, họ ôm chặt nhau, nhiệt độ cơ thể và nhịp thở quấn quýt vào nhau.
“Vệ Mẫn.”
“Ừ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT