QUÁ HẠN

Chương 17


2 tháng

trướctiếp

Khi rời khỏi nhà, tay Ôn Từ vẫn cầm tờ giấy bảo đảm, cô nghĩ đến việc bỏ mặc tất cả nhưng cuối cùng chỉ đi đến thùng rác, từ từ xé vụn rồi vứt vào đó.
Tờ giấy quá mỏng, mỏng đến mức không thể chịu đựng được hy vọng của cô.
Đã là tháng Ba, trong không khí tràn ngập mùi hương non tơ của lá mới nhú, mùa xuân là mùa của hy vọng, nhưng Ôn Từ lại bị kẹt ở chỗ cũ như sắp héo mòn.
Cô hít một hơi thật sâu, quay người bước đi ra khỏi khu dâng cư, dọc theo đường phố vô định. Khi tỉnh lại thì cô đã vô thức đi đến hẻm An Giang.
Quầy trái cây ở đầu ngõ bày đủ các loại trái cây, màu sắc rực rỡ khiến ngày xuân thêm phần tươi sáng, trong cửa hàng có hai bóng người, một ngồi một đứng.
Qua một con đường, Ôn Từ nhìn không rõ, cô chỉ cảm thấy dòng xe cộ đông đúc như chia cắt thế giới thành hai phần.
Một bên là nhân gian rực rỡ, một bên là hoang mạc u ám, và cô đứng giữa hoang mạc, không nhìn thấy phương hướng, cũng không thấy điểm dừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp