Nhưng cô cần phải quay lại chỗ của Bùi Sam Sam để thay quần áo và thu dọn hành lí.

Bùi Sam Sam kéo vali của cô với vẻ mặt bất đắc dĩ:

"Tinh Tinh, hay là cậu cứ tiếp tục sống ở đây đi, dù sao thì cũng có rất nhiều phòng, mình đã nói với Lý Ngang rồi anh ấy cũng không có ý kiến gì cả.

Nguyễn Tinh Vãn cười nói:

"Cậu đang nghĩ cái gì vậy? Đôi tình nhân trẻ tình cảm như vậy, tớ ở đây cũng không hợp lí đâu."

“Nhưng cậu ở một mình, lại còn đang mang thai...........................…”

"Yên tâm đi, mình còn có Tiểu Thầm, mọi việc sẽ ổn thôi."

Bùi Sam Sam biết lòng cô quyết định, liền thở dài nói:

“Vậy mình đưa cậu về khách sạn nhé, đồ của cậu nhiều như vậy, một người khó mà xách nổi.”

Nguyễn Tinh Vãn gật đầu:

“Được.”

Đến khách sạn, Bùi Sam Sam nằm ở trên giường lớn, ôm chăn lăn qua lăn lại:

"Thật thoải mái, hay là mình ở lại đây với cậu một đêm cũng được."

Nguyễn Tinh Vãn vừa thu dọn đồ đạc vừa nói:

“Nếu cậu ngủ ở đây, lát nữa Lý Ngang chắc chắn sẽ đến đón cậu.”

Bùi Sam Sam nghe vậy mặt hơi đỏ lên:

"Lần này trở về, anh ấy hình như đã thay đổi rồi, đặc biệt dính chặt lấy mình, giống như kẹo cao su vậy."

“Các cậu cũng đã gần một năm không gặp rồi.”

Nguyễn Tinh Vãn dừng một chút, hỏi:

“Lần này anh ấy trở về, hay là hai cậu đi nhận giấy đăng kí kết hôn đi?”

Bùi Sam Sam ngượng ngùng gật đầu:

“Hôm nay mình đã xem xét váy cưới và địa điểm tổ chức lễ cưới rồi, chỉ chờ anh ấy cầu hôn mình nữa mà thôi.”

Bùi Sam Sam nói xong, chợt ý thức được hình như mình đã nói sai.

Khi Nguyễn Tinh Vãn kết hôn với tên khốn đó, cũng chỉ đi lĩnh một tờ giấy chứng nhận và không có gì khác, thậm chí cả nhẫn cưới cũng không có.

Nhưng Nguyễn Tinh Vãn không có phản ứng gì, chỉ cười nói:

“Khi nào cậu kết hôn, tất cả đồ trang sức mình sẽ thiết kế cho cậu.”

Bùi Sam Sam lao tới ôm lấy cô:

"Tinh Tinh, bảo bối của mình, yêu cậu quá đi thôi!"

"Được rồi được rồi, cậu về sớm đi, lát nữa Lý Ngang về nhà không tìm được cậu lại lo lắng."

"Vậy cậu một mình cẩn thận nhé, buổi tối đi ngủ nhớ khóa cửa cho kĩ vào."

"Mình biết rồi, cậu về cẩn thận nhé."

Bùi Sam Sam rời khỏi khách sạn, vừa lên xe thì nhận được tin nhắn từ Lý Ngang:

[Xin lỗi em yêu, tối nay anh có tiệc xã giao ở công ty nên không thể trở về cùng em được, em ngủ sớm đi nhé.]

[Được rồi, anh uống ít rượu thôi nhé.]

Lý Ngang vừa mới từ nước ngoài trở về, trong công ty có rất nhiều công việc cần bắt đầu, cũng có rất nhiều mối quan hệ cần phát triển. Bùi Sam Sam không nghĩ nhiều, gác điện thoại sang một bên lái xe về nhà.

Mặc dù dặn anh uống ít thôi, nhưng có lẽ trên bàn nhậu cũng khó mà kiểm soát được.

Cô vẫn phải quay về nấu canh giải rượu cho anh, nếu không thì cô có thể ở lại với Tinh Vãn một đêm rồi.

...................................

Sau khi Bùi Sam Sam rời đi, Nguyễn Tinh Vãn đến hiệu thuốc mua axit folic, sau đó đi siêu thị mua đồ ăn nhẹ. Trên đường về khách sạn, nhìn thấy một người bán đồ ăn vặt bên đường cũng mua thêm một phần nữa.

Khi bước đến phía ngoài khách sạn, nhìn thấy một chiếc Rolls-Royce màu đen đậu trước cửa.

Đó là xe của tên đàn ông khốn nạn ấy!

Nguyễn Tinh Vãn khắp người dựng tóc gáy. Anh ấy đang làm gì ở đây? Chẳng lẽ đến gặp cô để bắt trả lại tiền? Chẳng phải đã đồng ý trả góp rồi sao?

Nguyễn Tinh Vãn tức giận đến mức bước lên đá mạnh vào m.ô.n.g xe rồi chạy nhanh vào khách sạn.

Chu Từ Thâm đưa tay ra chuẩn bị mở cửa xe: ".............................."

Nguyễn Tinh Vãn gần như đã bỏ chạy về đến phòng, sau đó cẩn thận khóa cửa lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play