"Chết tiệt!!! Lâm Tri Ý, cút đi!!! Lại dám dùng những thủ đoạn đó với chồng tương lai của tôi!! A a a, tức c.h.ế.t đi được!!"

"Vẻ ngoài này đúng là nghịch thiên rồi, gọi là chồng không phải là quá đáng đâu nhỉ? Tôi gọi trước nhé!"

"Hai người trên???"

"Trời ơi, thương cậu ấy quá, cậu ấy đúng là đại diện cho hình mẫu đẹp trai, mạnh mẽ, nhưng lại xui xẻo gặp phải Lâm Tri Ý!"

"Em trai đẹp trai thế này, nếu không được thì ra mắt giới giải trí đi, vì em mà si mê, vì em mà cuồng loạn, vì em mà đ.â.m đầu vào tường!"

Sau khi có loạt bình luận này, chủ đề lập tức leo trở lại top tìm kiếm, hệ thống bị quá tải, không thể gỡ xuống được.

Trong đêm đó, giá cổ phiếu của Lâm Thị liên tục giảm, rơi xuống mức thấp chưa từng có.

Cùng lúc đó, tại Tập đoàn Chu Thị.

Chu lão gia đang vô cùng tức giận yêu cầu Chu Từ Thâm  đưa ra lời giải thích trước mặt tất cả các thành viên hội đồng quản trị thì Lâm Nam vội vàng bước vào:

"Chủ tịch, các thành viên hội đồng quản trị, hiện tại tình hình trên mạng đã được kiểm soát."

Nghe vậy, không chỉ Chu lão gia mà ngay cả Châu Từ Thâm, người vốn giữ vẻ lạnh nhạt, cũng quay sang nhìn.

Chu lão gia cố kiềm chế cơn giận:

"Kiểm soát thế nào?"

Trước khi đến đây, ông đã sắp xếp mọi thứ, dự tính rằng sự việc chỉ có thể ngày càng tồi tệ hơn, làm sao có thể đột ngột kiểm soát được.

Lâm Nam đáp:

"Cũng... không phải do chúng ta kiểm soát, mà là do có một sự việc khác xảy ra, thu hút sự chú ý của mọi người."

Chu lão gia  cau mày: "Chuyện gì?"

Lâm Nam không nói rõ chi tiết, chỉ đáp:

"Là chuyện bên Lâm gia."

Lúc này, giọng nói lạnh lùng của Chu Từ Thâm  vang lên:

"Các vị nghĩ rằng còn cần thiết để tiếp tục cuộc họp hội đồng này không?"

Trong phòng họp lớn, mọi người đưa mắt nhìn nhau, không ai dám lên tiếng, xung quanh yên tĩnh đến mức có thể nghe được cả tiếng kim rơi.

Chu lão gia gõ mạnh cây gậy xuống đất:

"Chuyện của Lâm Thị không liên quan đến chúng ta, cậu phải giải thích rõ vấn đề của mình."

Chu Từ Thâm  cười khẩy:

"Vấn đề của tôi?"

Anh nhìn quanh một lượt rồi nói với giọng điềm tĩnh:

"Tôi có vấn đề gì? Chỉ là những chuyện không có thật, lời đồn đại vô căn cứ mà thôi. Chỉ vì vài lời nói trên mạng, các vị liền tin ngay sao? Đêm hôm chạy đến đây để tổ chức một cuộc thẩm vấn tập thể với tôi?"

Cả đám người cúi đầu thấp hơn, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của anh.

Chu lão gia nói:

"Những lời đồn trên mạng không phải là không có căn cứ, nếu không thì cuộc thi đó tại sao lại bỏ qua giải quán quân, lại chọn người về nhì? Chẳng lẽ không phải cậu đã can thiệp vào đằng sau sao?"

"Còn có lý do gì khác, bởi vì quán quân vốn dĩ phải là cô ấy."

Chu Từ Thâm  bình thản nói

"Nếu tôi muốn can thiệp, thì tôi đã trực tiếp tặng cả tập đoàn Chu Thị cho cô ấy rồi, cần gì chỉ để cô ấy có được một buổi trình diễn thương hiệu tại tuần lễ thời trang?"

Nghe đến đây, không khí trong phòng họp vốn đã yên lặng càng trở nên im lặng hơn, trái tim của mọi người như đập thình thịch, sắp nhảy ra khỏi lồng n.g.ự.c đến nơi rồi.

Và ngay sau đó, đúng như dự đoán, Chu lão gia giận dữ đứng bật dậy, đập mạnh tay xuống bàn hội nghị:

"Cậu có biết mình đang nói gì không! Cậu đúng là... đúng là..."

So với cơn giận dữ của ông ta, Chu Từ Thâm  lại rất bình tĩnh:

"Tôi chỉ nói thế thôi, cũng chưa thực sự tặng cho cô ấy. Dù sao, khi tôi muốn chuyển nhượng một nửa cổ phần cho cô ấy, cô ấy cũng đã từ chối."

Nghe đến đây, Chu lão gia tức đến mức lùi lại vài bước, như thể sắp ngất xỉu.

Chương 804

Sau khi Nguyễn Tinh Vãn trở về Lâm gia, cô liền vào phòng và không bước ra ngoài, bất kể ngoài kia có bão táp gì đang diễn ra.

Cả đêm đó, chắc hẳn có nhiều người còn khó chịu hơn cô.

Khi Nguyễn Tinh Vãn chuẩn bị đặt điện thoại xuống để đi tắm, cô lại thấy thông tin của Nguyễn Thầm đã bị ai đó công khai trên mạng.

Cô nhíu mày, bấm gọi cho Trầm Tử Tây.

Trầm Tử Tây  cũng không biết về việc này, anh nói:

"Không phải do tôi sắp xếp đâu, có lẽ chỉ là trùng hợp thôi."

Cúp máy, Nguyễn Tinh Vãn suy nghĩ một lúc rồi gọi cho Nguyễn Thầm.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, cô nhẹ giọng hỏi:

"Tiểu Thầm, em đã về trường chưa?"

Nguyễn Thầm đáp:

"Chiều nay em về rồi."

"Em có thấy tin tức trên mạng không?"

"Em thấy rồi."

Nguyễn Tinh Vãn nói:

"Em đừng bận tâm, qua đêm nay thì mai sẽ yên ổn thôi."

Nguyễn Thầm đáp:

"Em biết rồi."

Ngừng một chút, Nguyễn Thầm lại hỏi:

"Chị bên đó thế nào rồi?"

"Cũng ổn thôi, mọi việc đều trong kế hoạch, sẽ không có sai sót gì đâu."

Lúc này, điện thoại của Nguyễn Tinh Vãn reo lên, cô nhìn màn hình hiển thị rồi nói:

"Chị không nói với em nữa, em cứ học hành tốt nhé."

Cuộc gọi tiếp theo là từ Bùi Sam Sam, vừa bắt máy, Nguyễn Tinh Vãn đã nghe thấy giọng cô ấy đầy phấn khích:

"Tinh Tinh, cậu xem Weibo chưa, bộ mặt xấu xa của Lâm Tri Ý cuối cùng cũng bị vạch trần rồi! Hiện tại trên mạng toàn người mắng cô ta, quá đã đời luôn!"

"Xem rồi."

Nguyễn Tinh Vãn đáp

"Muộn thế này rồi, cậu vẫn chưa ngủ à?"

"Chuyện kích thích thế này làm sao mà ngủ được, trời ơi, thực sự là quá.........."

Bùi Sam Sam còn chưa nói hết câu thì từ bên cạnh có một giọng nam vang lên:

"Mấy lời cảm thán đó để mai nói tiếp được không? Tôi có chút chuyện muốn hỏi."

Bùi Sam Sam: "..."

Nguyễn Tinh Vãn ở đầu dây bên kia: "?"

Cô đột nhiên cảm thấy mọi thứ có chút không thật, nhìn lại điện thoại để xác nhận thời gian, đúng là đã 12 giờ rồi.

Hai người này vẫn còn ở bên nhau sao?

Chưa đợi Nguyễn Tinh Vãn kịp hoàn hồn, Daniel đã lấy điện thoại từ tay Bùi Sam Sam, giọng điềm tĩnh:

"Cô Nguyễn, tôi có thể hỏi cô một câu được không?"

Nguyễn Tinh Vãn đáp:

"Anh hỏi đi."

"Chuyện của Lâm Tri Ý là do cô làm sao?"

"Đúng vậy."

Daniel hỏi tiếp:

"Cô có nghĩ đến hậu quả của việc này không? Lâm Chí Viễn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô đâu."

Nguyễn Tinh Vãn nói:

"Tôi đã nghĩ rất kỹ, dù tôi không làm như vậy thì Lâm Chí Viễn cũng không định tha cho tôi."

Nghe đến đây, Daniel nghẹn lời, không biết phải nói gì thêm.

Bọn họ luôn cố gắng khuyên cô tránh xa mối hận thù với Lâm Chí Viễn, để cô có thể an toàn hơn, nhưng không ngờ bây giờ cô lại tự đẩy mình vào vòng xoáy này.

Nguyễn Tinh Vãn nói:

"Hơn nữa, tôi cũng sẽ đạt được thứ mình muốn, tổng thể mà nói thì tôi vẫn có lợi."

Daniel nói vài câu nữa rồi điện thoại lại bị Bùi Sam Sam giành lấy:

"Phải rồi, phải rồi, mình còn thấy Tiểu Thầm trên hot search nữa. Em ấy bây giờ đã có một chủ đề riêng, mọi người đều gọi em ấy ra mắt. Tiểu Thầm nghĩ gì về chuyện này thế? Nếu em ấy thực sự ra mắt, mình sẽ làm hội trưởng fanclub của em ấy!"

Trước đó Hứa Loan cũng đã hỏi Nguyễn Tinh Vãn về chuyện này, nhưng cô vẫn chưa có dịp hỏi Nguyễn Thầm. Cô nói:

"Chưa biết nữa, để xem em ấy muốn thế nào."

"Tiểu Thầm mà ra mắt thì tuyệt vời luôn, vừa là học bá, vừa đẹp trai ngời ngời, ôi ôi, sau này sẽ có nhiều người tranh giành với mình lắm!"

Daniel ở bên cạnh: "?"

Nguyễn Tinh Vãn cũng nhận ra vấn đề này, nhưng cô không hỏi nhiều về việc tại sao Bùi Sam Sam lại ở bên Daniel muộn thế này. Sau khi ho nhẹ một tiếng, cô nói:

"Cũng muộn rồi, mình đi tắm đây. Cậu... ngủ sớm nhé."

"Được, mai gặp."

Sau khi Bùi Sam Sam cất điện thoại, Daniel đứng dậy:

"Tôi cũng phải đi rồi."

Bùi Sam Sam nhìn đồng hồ, lúc này mới nhận ra đã rất muộn, vội gật đầu:

"Nhanh lên, anh mau đi đi."

Daniel: "..."

Anh đến mức không được hoan nghênh như vậy sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play