Sau khi ăn no ta liền kéo Hoàn Hoàn chuẩn bị rời tiệc, Hoàn Hoàn đem mặt nạ vừa rồi cầm trong tay đặt trên bàn của Châu Thuấn, sau đó chắp tay hành lễ chuẩn bị cáo từ. Ta nhìn mặt nạ trên bàn muốn hỏi Châu Thuấn chuyện gì xảy ra, liền có một đám nam tử trung niên qua đây muốn bắt chuyện với hắn, ta cho hắn và Hoàn Hoàn một ánh mắt sau đó liền hành lễ cáo lui.
Ta dẫn Hoàn Hoàn đến lều của mình. Nửa đường Hoàn Hoàn đi lấy một bọc đồ qua đây, bên trong có các loại đồ vật kỳ lạ cổ quái.
Nàng đẩy tới trước mặt ta, ta hỏi nàng: "Đều cho ta sao?"
Nàng gật đầu. Nàng lấy tất cả đồ vật ra, dạy ta cách chơi.
Đợi đến khi bọn ta nghiên cứu xong toàn bộ những thứ này, trời đã rất muộn rồi, Mộ ma ma nhắc nhở chúng ta nên đi ngủ, lúc này ta và Hoàn Hoàn mới lên giường nằm xuống.
Ta hỏi Hoàn Hoàn cha và nương đều khỏe chứ? Hoàn Hoàn lấy tay của ta qua, trong lòng bàn tay ta viết "khỏe", dừng một lát lại viết "nhớ tỷ", dừng một lát nàng lại viết: "Còn tỷ thì sao?"
Ta nói với Hoàn Hoàn, ta rất tốt. Thái hậu đối với ta rất tốt, nàng dọn khỏi Trường Xuân Cung làm nàng thương tâm, còn trở về kéo góc chăn cho ta. Đồ ăn trong phòng bếp nhỏ của nàng đều là món ta thích. Nàng sẽ làm cho ta rất nhiều quần áo mới, khắp nơi tìm châu ngọc xinh đẹp cho ta.
Phạt chép sách nàng sẽ bảo Châu Thuấn tới cùng ta, biết ta cô đơn liền tìm Triệu Dụ tới chơi cùng ta.
Triệu Dụ cũng đối xử với ta rất tốt, Mộ ma ma, Ninh công công đều đối xử rất tốt với ta, luôn luôn giúp ta yểm trợ, Châu Thuấn cũng rất tốt...
Hoàn Hoàn sờ sờ đầu ta, sau đó ta còn chưa kịp nói cho Hoàn Hoàn Châu Thuấn đối với ta rất tốt, ta liền ngủ rồi.
Lúc ta tỉnh dậy, đã sắp tới buổi trưa rồi, ta hơi khẩn trương một chút, nhớ tới không phải đang ở trong cung, ta lại thở phào nhẹ nhõm.
Từ lúc ta tỉnh dậy, Hoàn Hoàn vẫn luôn nhìn chằm chằm ta. Ta hỏi nàng nhìn gì vậy, nàng ở trong lòng bàn tay ta viết "đẹp".
Ôi chao, chúng ta bộ dạng giống nhau a!
Ta chỉ có thể cười cười đáp lại nàng.
Lúc dùng bữa, Hoàn Hoàn hỏi ta hôm nay muốn làm gì. Ta nghĩ nghĩ, ta hình như chỉ biết cưỡi ngựa. Ta nói hôm nay ta muốn cưỡi ngựa, sau đó nàng liền nói nàng đi dắt ngựa cho ta.
Lúc ta chuẩn bị xong đi tới lâm trường, Hoàn Hoàn đã dắt ngựa đứng ở đó, dáng người cao ngất.
Nàng vẫy tay với ta, ta đi qua đó, nàng đưa cương ngựa trong tay cho ta. Ta nghi hoặc nhận lấy, Hoàn Hoàn dùng phương thức viết chữ trong lòng bàn tay nói cho ta biết, con ngựa thoạt nhìn còn đẹp trai hơn ngựa của Châu Thuấn này tên "Lôi Lịch", là thiên lý mã cha huấn luyện cho ta. Ta hỏi thiên lý mã có phải có thể chạy được nghìn dặm không, Hoàn Hoàn gật đầu thật mạnh, ta nói hoàng cung không có lớn như vậy, con ngựa này cho ta thật quá lãng phí.
Hoàn Hoàn điên cuồng lắc đầu, bộ dáng sắp khóc đến nơi rồi. Sao ta không nhận quà của cha già, nàng còn muốn khóc chứ? Ta lại vội vàng nói ta rất thích, vừa rồi chỉ là khách khí một chút thôi.
Ta đưa tay sờ sờ Lôi Lịch, nó không giống con ngựa kia của Châu Thuấn né tránh ta, nhưng cũng không cho mặt mũi, bộ dáng rất kiêu ngạo.
Con ngựa này còn cao hơn con ngựa vô danh ta thường cưỡi một chút, ta xoay người trèo lên tư thế phỏng chừng không soái như ta ngày thường. Điểm này ta có chút canh cánh trong lòng.
Sau khi lên ngựa, Hoàn Hoàn giúp ta điều chỉnh tư thế chân. Sau đó Hoàn Hoàn đi lên trước mấy bước, tiếp đó dùng ánh mắt nói với ta, ngươi chạy thử xem.
Nếu ngươi muốn hỏi vì sao ta biết ý tứ trong mắt nàng, ta sẽ nói cho ngươi biết - tâm linh tương thông của song sinh!
Ngựa tốt tính tình thường không tốt lắm, tham khảo con ngựa nịnh nọt kia của Châu Thuấn thì biết.
Ta vừa muốn chạy thử, nó liền bắt đầu không nghe lời rồi, điên cuồng xoay vòng tại chỗ. Sau đó một bóng đen liền bay tới sau lưng ta, bóng đen ghìm lấy dây cương trong tay ta, Lôi Lịch liền khoái trá chạy đi.
Ta nghiêng đầu nhìn, là Hoàn Hoàn. Ánh mắt nàng kiên định nhìn phía trước, không tốn sức chút nào khống chế Lôi Lịch.
Ta không phải rất vui, hoàn toàn không có thể nghiệm người cưỡi a.
Buổi tối ta chạy tới khoe khoang với Châu Thuấn, ta có một con thiên lý mã. Châu Thuấn khinh bỉ ta không biết xem hàng, hắn nói ngựa trong chuồng ngựa trong cung đều là thiên lý mã.
Ta:.... hủ bại như vậy sao?
Ta hỏi hắn, tiểu tổ tông kia cũng là thiên lý mã?
Hắn nói: "Ngươi đi đi, tức chết ta."
Ta thu chân vừa chuẩn bị rời đi, hắn lại gọi ta:
"Thẩm Đường Châu, ngươi vui hơn chút không?"
Ta nói: "Ừm."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT