Thẩm Oản Doanh thấy sắc mặt Hoắc Thành đột nhiên trở nên không tốt, vội vàng buông đồ trong tay xuống, nhìn anh hỏi: “Cậu sao thế? Có chỗ nào không khỏe hả?”
“Không có.” Hoắc Thành chống một tay lên bàn điều khiển, hơi cúi đầu, như thể đang cố gắng đè nén gì đó.
Thẩm Oản Doanh nhẹ nhàng đỡ lấy cánh tay anh, nhíu mày nhìn anh: “Sắc mặt cậu không được tốt, nếu cảm thấy không khỏe thì cứ nói rồi về phòng nghỉ ngơi một lát đi, chỗ này giao cho bọn tôi là được rồi.”
“Tôi thật sự không sao mà.” Hoắc Thành nhắm mắt lại hít sâu một hơi, từ từ kéo bản thân ra khỏi hồi ức, trở về hiện thực, “Chỉ là vừa rồi có hơi chóng mặt, có thể là do thiếu máu.”
“Vậy hả?” Thẩm Oản Doanh thấy sắc mặt anh đã tốt hơn vừa rồi một chút, nhưng cô vẫn không yên tâm cho lắm, “Sáng nay cậu ăn sáng chưa? Tôi có mang theo sữa bò, để tôi lấy cho cậu.”
“Không cần đâu.”
“Cậu phải ăn một chút gì đó mới được, tôi sẽ quay lại ngay thôi.” Thẩm Oản Doanh nói rồi quay về phòng lấy sữa bò.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT