Nhìn thấy những dòng chữ này, nước mắt cô trào dâng trong đáy mắt. Từng ngày từng đêm đã trôi qua nhiều như vậy nhưng anh vẫn ghi lại đầy đủ từng chút một trong cuốn nhật ký. Thường ngày anh rất ít khi nói ra những lời này.
Khi cô sinh Chu Cẩm Nguyệt, cô có thể nhìn ra được được sự đau lòng và lo lắng của anh, nhưng nhiều hơn thế là anh ân cần chăm sóc cô, hôn cô và bế Chu Cẩm Nguyệt. Cô chưa từng biết được rằng nội tâm của anh là như thế này.
Dòng nước mắt xuôi theo đôi gò má rơi xuống, ngón tay Thẩm Điềm vẫn tiếp tục lật xem rất nhiều trang ở phía sau. Những ngày tháng sau khi Chu Cẩm Nguyệt được chào đời anh cũng có ghi chép lại.
Nhật ký mà Chu Thận Chi viết cho cô.
Hu hu hu...
Chu Cẩm Nguyệt nhìn thấy mẹ mình khóc, cô bé sững người một lúc sau đó thì ba chân bốn cẳng bò lên giường, ngồi xổm trên người của Thẩm Điềm, cô bé lấy một tờ khăn giấy lau lau trên gò má cô.
Thẩm Điềm mới bừng tỉnh, cô ôm chặt lấy Chu Cẩm Nguyệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play